Lê Thế Thắng | photo

Lê Thế Thắng, photo, 06/ 2020. “Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ của tử tù Hồ Duy Hải, trên thửa ruộng cũ của gia đình. Thửa ruộng trong mảnh đất lớn mà đại gia đình bà đã cùng nhau gom góp lại bán đi để có thể tiếp tục hành trình kêu oan gian nan, có lúc tưởng như kiệt quệ, kéo dài đã hơn một thập kỷ.”

Jericho Brown | Sáng ngày ra. Bullet Points. Duplex. Con virus. Nói cảm ơn nói xin lỗi

Jericho Brown

Nguyễn Huy Hoàng dịch

Jericho Brown sinh năm 1976 ở Shreveport, Louisiana. Anh đã xuất bản ba tập thơ và được trao giải Whiting cho thơ năm 2009, giải sách Anisfield-Wolf cho thơ năm 2015, và giải Pulitzer cho thơ năm 2020. Anh có bằng PhD tại Đại học Houston và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Emory, thành phố Atlanta, nơi anh là chủ nhiệm chương trình Cao Học Nghệ Thuật (MFA) về sáng tác văn chương. Tiếp tục đọc

Nguyễn Quốc Chánh | Lý tính III

1

Tại mày mà nông nổi của tao là con mèo ướt. Trong tấm gương chiếu yêu của mày tao là thằng ngáy ngủ. Ai biểu cỗ máy biết bay. Ai biểu biển bị biến thành phẳng lì trên tờ giấy xếp gọn trong túi áo. Hành trình quả quyết của gươm đao trên con đường trơn tru trong tưởng tượng tơ lụa hiếu kỳ của nhà địa lý đi buôn. Tiếp tục đọc

Nguyên Yên | Khoảng trống. Cô độc. An toàn

Minh họa, Ann Phong

Khoảng trống

người ta không thể nhìn thấy nó
không biết gì về hình dáng, thể chất của nó
cũng không có khái niệm về độ sâu hay chiều cỡ của nó
liệu nó phi hạn hay giới hạn

người ta chỉ biết mình có nhu cầu,
chắc nịch như niềm tin tôn giáo Tiếp tục đọc

Spencer Hupp | Điểm sách: Paper Bells của Phan Nhiên Hạo

Paper Bells là tuyển tập thơ mới của Phan Nhiên Hạo, do nhà thơ Mỹ Hai-Dang Phan dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh. Một vài bài trong tập này đã xuất hiện trong tác phẩm đầu tay của dịch giả năm 2019, Reenactments, một cuốn sách thông minh, giàu nhịp điệu, với những bài thơ nhân văn tinh tế. Đây là một câu thơ yêu thích của tôi từ bài “Saigon Notebook” của Hai-Dang Phan: “người chết yêu thích…/trái cây và hoa giả bằng nhựa./ Về mặt này, họ giống người sống.” Tiếp tục đọc

Trần Băng Khuê | Đẹp và buồn

[1]

…níu lấy tôi vào những ngày sáng và tối nhập nhoà không phân rõ ranh giới sống hay chết, tỉnh thức hay mộng ảo, đời thực hay giả dối, quá khứ hay hiện tại. Tương lai là một thứ mang nhiều hàm ẩn chất chứa bí mật hoặc đã phơi bày trần trụi hết rồi trong cái không khí xám lạnh buổi sớm ở phố thành mà tôi ngỡ như sương mù tinh khiết yên lành đến độ không còn dám hoài nghi gì thêm nữa về thế giới này. Tiếp tục đọc

Thái Hạo | Cung điện màu vàng. Hát. Lò mổ

Cung điện màu vàng

Tôi ngồi trong khu vườn đầy nắng sớm mai vàng ươm
Cung điện mùa hè
Cung điện của một vua chúa đã chết từ những thế kỉ xưa
chỉ còn lại màu vàng
chói gắt trên những bức tường mục mới sơn
Linh hồn của vị vua bị cột trên chiếc ngai Tiếp tục đọc