Lưu Thuỷ Hương – Bữa tiệc ốc đêm mưa

Bọn chúng có thể đến bất kỳ lúc nào từ những phần tối tăm gian trá của bóng đêm. Bọn chúng có thể đến bất kỳ lúc nào từ những phần nhầy nhụa thối rữa của mưa giông. Những đêm mưa. Đêm nay. Đêm mai. Đêm tháng tư. Đêm tháng tám. Hay bất kỳ một đêm mưa nào đấy trong tận cùng tội ác huỷ diệt.

Không đối kháng. Không chọn lựa. >>>

Dương Nghiễm Mậu – Thanh Tâm Tuyền, những người bạn và tạp chí Sáng Tạo (Chương 2 [phần 1])

(Tiếp theo Chương 1)

Chương 2: TẠP CHÍ SÁNG TẠO
1  –  THỜI ĐIỂM CÓ MẶT CỦA SÁNG TẠO

Sáng Tạo, tạp chí văn nghệ xuất bản hàng tháng do Mai Thảo chủ trương biên tập số 1 phát hành  tháng10 năm 1956 tại Sài gòn. Tới số 31 tháng 9 năm 1959 đình bản. Sau 8 tháng, Sáng Tạo diễn đàn văn học nghệ thuật hôm nay phát hành bộ mới số 1 tháng 7 năm 1960. Mai Thảo làm chủ nhiệm với bộ biên tập gồm: Doãn Quốc Sỹ, Duy Thanh, Mai Thảo, Nguyễn Sỹ Tế, Thái Tuấn, Thanh Tâm Tuyền, >>>

Nguyễn Ðăng Thường – Cảm nghĩ tháng 3

Hồi nhỏ (trung học đệ nhị cấp) lúc khởi sự đọc vài bài xô-nê của “nhà thơ thiếu niên” (Sensation, Le mal, Le dormeur du val, Au cabaret vert, Ma bohème, Voyelles) và biết đôi điều về huyền thoại “người đàn ông với đế giầy gió”, tôi có mơ trở thành một Rimbaud mắt nâu tóc đen của văn minh miệt vườn sáu tỉnh lỵ Nam Kỳ Cục không nhỉ? >>>

Nguyễn Quỳnh – Lồn-Học (2)

(Tiếp theo 1)

B. CÁI-ZÂM TRONG LỊCH-SỬ MĨ-THUẬT
 

§ 1.001. LÕA-THỂ KHÔNG ZÂM – 1: SÁNG-TẠO VÀ FÙ-TRÌ

Trong thời Tiền Đá-cổ, khoảng 30 ngàn năm trước Công-nguyên, i-fục chưa fát-hiện, loã-thể là một điều tự-nhiên. Lõa-thể thời đó chính là cái-hình và cũng là nội-zung của chính nó. Cho nên không thể bảo lõa-thể thời đó là zâm. >>>

Trịnh Cung – Gốm Nguyễn Quốc Chánh

Với hơn 250 sản phẩm gốm, triển lãm cá nhân đầu tiên của Nguyễn Quốc Chánh vừa qua tại Sài Gòn đem đến cho người xem hai điều thú vị: một là bất ngờ trước số lượng “khủng” của tác phẩm mà một người chưa bao giờ có “tiền án tiền sự” với thứ nghệ thuật làm bằng đất sét và lửa như Nguyễn Quốc Chánh có thể tạo ra chỉ trong sáu tháng; hai là vẻ đẹp ngoạn mục của chính những tác phẩm ấy. >>>

Dương Nghiễm Mậu – Thanh Tâm Tuyền, những người bạn và tạp chí Sáng Tạo (Chương 1)

Bắt đầu từ tuần này, Litviet sẽ đăng dần toàn bộ tác phẩm biên khảo vừa hoàn tất của nhà văn Dương Nghiễm Mậu: THANH TÂM TUYỀN, NHỮNG NGƯỜI BẠN VÀ TẠP CHÍ SÁNG TẠO  

MỤC LỤC

Chương 1
Thanh Tâm Tuyền và những người bạn với tuần báo Người Việt

Chương 2
Tạp chí Sáng Tạo từ số 1 đến số 31

Chương 3
Tạp chí Sáng Tạo bộ mới từ số 1 đến số 7

Chương 4
Thanh Tâm Tuyền: cuối cùng là thơ

Bảng mục lục toàn bộ 38 số tạp chí Sáng Tạo >>>

Hồ Đình Nghiêm – Tắt tiếng những hạn kỳ

Thứ bảy là ngày litviet đưa bài lên (nếu có). Thứ hai báo đài khan hiếm loan tin trời vào xuân nhớ vặn tới một giờ đồng hồ sắp lạc hậu.

Tuyết rơi ẩm mốc gò đống đêm thứ ba, trở chứng như người đàn bà mất kinh nguyệt da bụng trắng nhão lạnh cảm, đồng không mông quạnh. >>>

Nam Đan – Những lễ vật tình yêu trước khi trời tối

Buổi chiều nay qưởn, tôi pha ly cà phê rồi ra sân ngồi ngó trời ngó đất làm vui. Trong cái đời sống hiện đại mà con người phải chạy muốn hụt hơi mới theo kịp, lâu rồi tôi mới có cái thú nhàn tản như thế này. Sài gòn đang chuyển mùa, thỉnh thoảng lại có những cơn mưa vội làm mát dịu lại cái nóng mùa hè, lúc nào cũng hầm hập 35 – 36 độ C. >>>

Phan Thị Lan Phương – Đà Lạt, xổ là rẻ!

Tôi đến Đà Lạt được một số lần. Lần đầu tiên là du khách, những lần sau đó là “chu du-khách”. Lần đầu vào dinh Bảo Đại, đi Viện Sinh Học, Thung Lũng Tình Yêu… và tất tần tật những chốn mà ai cũng đến để chụp hình. Chỉ thiếu điều là tôi không mó tay lên phím dương cầm của Bảo Đại hay cỡi ngựa trên đồi Mộng Mơ để “lên ảnh” như chị gái tôi từng làm cách đó vài năm. >>>

nguyễn man nhiên – di sản

trở về nhà, cô thường ngủ vài tiếng rồi dậy cầu nguyện trước khi mặt trời mọc
nhưng cũng có đêm cô nằm trên giường và mong chờ những giấc mơ xuất hiện
đôi khi chỉ là những hình dáng méo mó phản chiếu như trong một quả cầu pha lê vỡ ra làm nhiều mảnh >>>

Nguyễn Hồng Nhung – Đàn bà

(Gửi Trần Minh Quân)
 
Vừa đọc mấy dòng đầu tiên, nó đã biết đây là đàn bà viết.

Không lầm được – linh hồn đàn bà. Hiếm lắm, bởi rất lâu rồi mới bắt gặp lại.

Như khi ngồi trên xe buýt, chợt nhìn qua khung kính của một chiếc xe buýt khác, thấy một khuôn mặt tư lự, một đôi mắt đăm đăm, một bất động trang nghiêm buồn bã… >>>