Không biết từ những nguồn cội xa xôi nào mùa mưa kéo tới và bắt đầu hắt vào phòng tôi, qua khung cửa sổ, những miếng lấm tấm rờn rợn lạnh lên mặt, lên tay làm tôi thẫn thờ như bị đánh thức mà nhìn quanh không thấy ai, hay bị réo gọi mà không biết phải trả lời vào đâu. >>>
Month: Tháng Bảy 2009
Trần Hữu Dũng – Trung thực. Suy nghĩ vẩn vơ
Trung thực
Biết nhìn thấu tâm can mình
Cười thật hồn nhiên,
thường xuyên hồi sinh làm trẻ thơ >>>
Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (3)
Những ngày về Biên Hòa
Như một cơn mưa nhẹ giữa mùa hè nắng cháy tại California, vợ chồng tôi bỗng quyết định về Việt Nam. Đúng hơn là về Biên Hòa, về sông Đồng Nai quê hương của vợ tôi. Hơn hai năm trước đây, chúng tôi cứ chần chừ, nửa muốn về, nửa muốn quên đi cho qua hết một mùa hè ngắn ngủi. Thế rồi vài tháng sau đó cha vợ tôi qua đời, khiến cho tôi rất ân hận kể từ đó cho đến nay. >>>
Hoàng Xuân Sơn – Vận tải công cộng. Cúm
Vận tải công cộng
trên trục nằm nghiêng
có gì liên hệ giữa sắt thép, bọ hung
và bộ xì hơi bẩn
thần thánh báng bổ dọc đường khinh tuyến >>>
Nguyễn Hồng Nhung – Nghiệm sinh buồn
(Tặng L. Attila)
Ta bỏ nhà ra đi,
vào màn đêm, vào thế giới bao la,
tìm thấy gì trong những tháng ngày vô thức ấy? >>>
Nguyễn Cao Hiệp – Circle Painting (Hội Họa Nối Kết)
Nguyễn Cao Hiệp (sinh 1968) luôn là người đi tìm. Từ thời ở Việt Nam giữa đám bạn bè họa sĩ, Hiệp đã có vẻ đứng ngoài. Tôi còn nhớ Hiệp hiếm khi tham gia vào những câu chuyện có tính lý thuyết. Hiệp học chỉ một thời gian rất ngắn trong trường Mỹ Thuật. >>>
Phan Nhiên Hạo – Paris và xe tăng (hình du lịch)
Hồ Đình Nghiêm – Rắn
Khi hắn tới, Lài bận tiếp khách. Hắn ngồi ngoài cửa ngó sang đám bụi mù. Họ đang phá nốt những gì còn lại. Trong xóm đồn đãi, tương lai đống gạch đá ấy sẽ hiện lên bề thế một cái khách sạn ba sao. Công nhân xây cất đang cố sức làm vượt chỉ tiêu, hoàn thành hợp đồng trước mùa mưa. Hắn mường tượng ra một hình khối đứng án ở ngã tư. Như vậy, sự tăm tối ở đây sẽ phải tối tăm thêm. Nắng không tài nào đi sâu, liếm bóng chiều tà trên những mái tôn xiêu đổ. >>>
Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (2)
Đêm pháo Stockton
Đây là một câu chuyện mà tôi không biết phải bắt đầu như thế nào. Bạn có thể tưởng tượng tôi đang kiếm sống bằng nghề viết tin, và người ta đang trả tiền để cho tôi có thể viết văn mỗi ngày. Viết xong thì có người đọc trên làn sóng phát thanh. Tôi viết nhiều hơn là tôi nói. (Điều này chắc chắn đúng. Ở sở làm, mỗi ngày tôi nói nhiều lắm là khoảng mười chữ “Ừ”, “À” và thỉnh thoảng “Ờ” lấy lệ. Tôi thường gật đầu, lắc đầu hoặc chỉ mỉm cười mà thôi). Vậy mà ngay lúc này tôi thật sự chưa biết phải bắt đầu viết câu chuyện sau đây như thế nào. Viết không được mà nói cũng không ra. >>>
Âu Thị Phục An – Có không căn nguyên. Lưu ly. Gió ngàn năm
Có không căn nguyên
Gã điếm thúi cầm lưỡi liềm cười mỉm
Nó quẩn quanh trước hết là lũ ung thư
Bệnh viện chứ đâu phải chợ
Sao đông nghẹt người vô >>>
Imre Kertész – Di sản hằn sâu của châu Âu
Nguyễn Hồng Nhung dịch

Khi cái thành đất sét này sụp đổ, những ngọn lửa hân hoan được thắp sáng, và khắp châu Âu ngày hội vô tư bắt đầu.Chỉ sau khi những niềm vui bồng bột đầu tiên trôi qua, người ta mới bắt đầu nghĩ đến di sản, đến di sản cực kỳ khủng khiếp của quá khứ, và những tư tưởng châu Âu xuất hiện trong không khí run rẩy lo âu này.
Nói chính xác hơn, kế hoạch về liên minh tiền tệ và thuế quan châu Âu ra đời. Vấn đề tư tưởng chưa được đề cập tới. Trong thực tế, người ta vui mừng vì một thời kỳ gây ra nhiều tác hại tư tưởng đến thế đã chấm dứt. Điều nổi bật, là cùng với sự chấm dứt vương quốc toàn trị cuối cùng, cùng lúc, những tư tưởng toàn trị cuối cùng cũng vụt tắt ngấm, và nhà nước xã >>>
Nguyễn Đăng Thường – Khó hiểu
Khó hiểu
trồng cây si một kì nữ
hình như là vi xi
điên giữa ban ngày
nhưng tỉnh bơ trong thơ >>>
Hồ Chí Bửu – Virus. Bài hát em buồn như thánh ca. Tiễn em về trời mưa. Ngưỡng mộ. Không
Virus …
Em bảo thơ ta là virus
độc vô cùng – nhiễm lan tới tim em
con virus không thèm ăn trứng cúc
ăn hoa hồng – hoa huệ – hoa lan… >>>
Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (1)

Hoàng Mai Đạt là tạng nhà văn có tài nhưng không múa may, viết hay nhưng không làm dáng. Hoàng Mai Đạt cũng là nhà văn tôi cảm thấy gần gũi ở hai khía cạnh: tuổi thơ tan vỡ vì chiến tranh, và những vấn nạn của người nhập cư giữa hai nền văn hoá. >>>
Nguyễn Viện – Về
tặng Đặng Ngọc Ngân
trở lại ngôi nhà đã rất cũ vẫn cũ
trở lại con đường và cánh đồng đã lụi tàn và tiếp tục lụi tàn
nơi giấc mơ hụt hẫng
nồng nặc mùi cồn
trở về trở về trở về mãi mãi trở về >>>