1
Tại mày mà nông nổi của tao là con mèo ướt. Trong tấm gương chiếu yêu của mày tao là thằng ngáy ngủ. Ai biểu cỗ máy biết bay. Ai biểu biển bị biến thành phẳng lì trên tờ giấy xếp gọn trong túi áo. Hành trình quả quyết của gươm đao trên con đường trơn tru trong tưởng tượng tơ lụa hiếu kỳ của nhà địa lý đi buôn. Trời đất mẹ ơi thời gian đã chia thành những khấc tất bật đủ để trái lựu đạn tuyên ngôn sau khi rút chốt. Hân hoan tuốt khỏi vỏ loang loáng trong bộ dạng những lá cờ phần phật biến màu tự nhiên thành những sắc thiêng. Nước giải khát có ga là món ưa thích của những con vật làm biểu tượng thiêng là máu. Chính trị từ lỗ chân lông đã đông trùng mọi đặc thù văn hóa. Tây Tạng vài bước đi một lần quỳ vẫn bị Hán luộc khiến Đa- lai Lạt- ma nhừ đường tái sinh. Cảm hứng đương đại của mỗi sáng thức dậy là bản tin chiến sự từ thắng thua lời lỗ. Chủ nô của tinh thần giải phóng không phải thuộc địa hay nô lệ mà những con số trong bảng thống kê. Bảng cửu chương là kinh thánh tối cổ của những tên độc thần mặc quần vải bố và đội tóc giả bạch kim. Cách mạng là trò cắt cổ gà của những độc thần nghiện cá độ. Nhân dân là đám chầu rìa phờ phạc hay thức khuya và thích ăn cháo huyết. Tôi kiêng huyết nên thường húp cháo trắng với nước mắm cá dảnh kho quẹt. Rồi phơi càng nằm mơ trong mùng thấy mình hóa cú. Loài chim có thể thấy bầy chuột chù vui thú với hận thù đằng sau chùm lông ót. Nhưng khi thức dậy tâm cang ngậy mùi hang liên mạng rồi lại cất tiếng kêu chút chít. Những mũi tên rơi cách đích đúng một khoảng bằng chiều dài lỗ quan tài. Mặt đất thản nhiên như bộ dạng Saclo. Tiếng khóc khi chạm đất sẽ tưng banh thành tiếng cười.
2
Sáng nay bắp biển xanh ngời. Mùa hè triển lãm những cọng rác ni lông từ chài lưới điểm tô sơn hà bạc màu hàu sữa. Khi uất nghẹn biển sủi tăm lời cuồn cuống họng xoắn thành những trái cà nông phóng từ tàu ngầm giành quyền định nghĩa mặt nước. Nước trong veo lộ cái nghèo ý niệm thấy nguy biến đảo chiều võng mạc. Rác trong óc sắp lớp bóng mượt còn hơn ni lông. Khi võng mạc xoay trục hiện thực di cư từ ngoài vô trong và xung đột chõng gọng giữa tự do và cộng hòa. Cái mông há họng kêu trời và cái lưỡi chóng xuống nếm vị mặn trong máu của đất. Sự thật là tiếng mau mạch đứt bừng bựt và hồng cầu lạc lối tuần hoàn kêu oan ngấm xuống ruột già chủ nghĩa. Sợ hãi là con lương trong cuống họng chung chạ với những khế ước giữa máu và cứt. Cứt ngoi lên óc và máu tuột xuống lỗ đít. Hãy lấy kinh nghiệm bịnh trĩ mà luận lý sự mất trật tự này. Xáo trộn hậu môn là tiếng chuông nguyện hồn thập loại bóng ma những dòng thi tính. Cái đẹp là sự rùng mình phổ độ khi cơ hậu môn nhíu mày. Thi tính cuối cùng của trò sân si sẽ thoát xác khi sợ hãi vãi ra quần. Cái đẹp trở chứng thách cái nhìn trong lúc con mắt đảo chiều võng mạc.