Cung Trầm Tưởng – Lũng kín. Dưới lưỡi bào trường

Lũng kín

Nghe tin một bạn tù vừa ngã xuống

Đông đem cái nắp màu tro xám
Úp xuống trần gian sướt mướt chiều.
Ngày đi tắm gió tênh hênh núi,
Đêm về ngủ đụng với cô liêu. >>>

Nguyễn Một – Đất trời vần vũ (chương 29 – 32)

 (Tiếp theo 24 – 28)

CHƯƠNG 29
 
Tôi nhận ra thế giới vật chất, nơi mà chúng ta lạc mất nhau, quá nhiều khổ đau và muộn phiền.
 
Linh chi Yêu dấu!

Tôi đã làm những bài thơ vì tình yêu của em. Tôi đã làm đủ nghề kiếm sống để đi tìm em. Tôi cũng đã bị dằn xé vì tôi hiểu cả hai thế giới. Tôi nhận ra thế giới vật chất, nơi mà chúng ta lạc mất nhau, quá nhiều khổ đau và muộn phiền. Em biết không? Ở đời này chuyện chết, sống là chuyện tương đối. Vì vậy, tôi tin vào sự phục sinh của Chúa Ki-Tô, người ta đóng đinh thể xác Ngài vào cây thánh giá, >>>

nguyễn man nhiên – crazy kim

tôi nhớ đêm nhà kim
áo khoác treo một dấu hỏi
cô mặc chiếc váy nhỏ màu trắng với những chấm polka đỏ
cô là một khoảng cách, nhưng với tôi lúc này cô đang đứng trước mặt
tôi nhận ra lý do tại sao tôi đã ở đó >>>

Phan Nhiên Hạo – Sài Gòn ngày nắng đẹp

7 giờ sáng là khoảng nắng đẹp nhất Sài Gòn dù 12 giờ đêm mới là lúc thành phố thành thật. Người ta ăn điểm tâm với sườn nướng trứng chiên cà phê pha sữa đặc hoặc đường. Bữa nào cũng là bữa miễn một ngày ba bữa miễn đất nước luôn giàu đẹp ba miền. >>>

Phan Nhiên Hạo – Thăm ông Nghiễm

tháng 7, 2007
 

Bốn giờ rưỡi chiều, ngại ngùng điện thoại ông Nghiễm lần đầu, không chắc ông sẽ tiếp. Không ngờ ông vui vẻ bảo lúc nào đến chơi cũng được, bây giờ đến cũng được. Lên xe ôm đi ngay, vào tìm nhà ông khá dễ. Ngôi nhà hẹp nhưng sâu, ngăn nắp, nơi cửa phơi những bức sơn mài đang làm dở. Ông ở trần, mặc quần soóc, dáng tầm thước, trẻ hơn so với tuổi, một phần vì mái tóc cắt ngắn. Đôi mắt tinh anh, khi cười nheo lại, răng còn đều. Ông nói chuyện từ tốn, cởi mở. >>>

Nguyễn Một – Đất trời vần vũ (chương 24 – 28)

(Tiếp theo 19 -23)

CHƯƠNG 24
 
“Cù lao Dao có lịch sử hay không?” Chẳng còn quan trọng đối với anh nữa…
 
Mặt trời đã lên cao, Hải xếp gọn đống sách vở vào tủ rồi đi ra vườn. Anh vươn vai hít thật sâu làn không khí trong lành. Ngày hôm qua, nhà trường đã làm lễ tổng kết năm học, kỳ nghỉ hè đúng vào dịp mùa trái chín. Các thầy cô giáo có một tháng nghỉ ngơi, trước khi vào mùa hành xác với những giáo trình nhàm chán, được đặt tên “bồi dưỡng nghiệp vụ”. Cù lao đã nhộn nhịp từ sáng sớm, những người hái trái cây làm việc từ lúc những tia nắng hồng vừa ló dạng phía dòng Thanh Long. >>>

Tin văn nghệ – Toàn tập thơ Cung Trầm Tưởng

Nhà thơ Cung Trầm Tưởng, 6/2012 (Ảnh: Phan Thái Yên)

Cung Trầm Tưởng, Một Hành Trình Thơ (1948-2008), có thể xem là toàn tập thơ của tác giả Cung Trầm Tưởng. Sách do nhà xuất bản Tiếng Quê Hương, Virginia, Hoa Kỳ, in năm 2012. Dày 640 trang, cuốn sách khá đồ sộ này bao gồm bảy thi tập: “Sóng Đầu Dòng – Tình Ca Quá Độ,” “Lời Viết Hai Tay,” “Bài Ca Níu Quan Tài,” “Những Dấu Chân Ngang Trên Một Triền Phiếm Định,” “Thi Bá – Con Tắc Kè và Bà Góa Phụ,” “Mỗi Dặm Đường >>>

Chân Phương – Paris, revisited

Ta đã từng gặp nhiều người “biết” hay “mê” Paris nhiều hơn ta.
Ta chưa từng gặp ai yêu Paris như Chân Phương, như ta…

Phan Huy Đường, “Lang Thang Chữ Nghĩa”

 
 
bến Montebello* chuông đổ
cốc bia sủi bọt tà huy

bonjour chủ thể
bonsoir ngã tính >>>

Nguyễn Một – Đất trời vần vũ (chương 19 – 23)

(Tiếp theo 15 -18)

CHƯƠNG 19

 

Cô không biết người đàn ông đó như thế nào. Nhưng cô linh cảm người đàn ông đó sẽ đến tìm cô và anh đã đến.

 

Ngày xưa, trên con đường từ Bắc vào Nam, nhiều đoạn đường chỉ là rừng núi hoang vu không có người ở. Vì vậy phải lập ra những trạm nghỉ chân, dùng cho ngựa đưa thư hoặc cho quan quân di chuyển đến đó mà nghỉ. Cứ mỗi đoạn đường dài bằng một ngày ngựa chạy thì có một trạm nghỉ chân như vậy. Giữa mỗi trạm nghỉ chân có một đồn lính gọi là “thủ”, ngày nay còn những tên gọi địa phương như Thủ Đức, hay Thủ Dầu Một là xuất phát từ đó. Bến đò trên cù lao, cũng là một nơi >>>