Ngu Yên | Kinh nghiệm và phẩm chất ngôn ngữ thơ (Trích trong Ý Thức Sáng Tác Thơ, tập 2)

Khởi đầu, thơ và triết liên hệ mật thiết. Thậm chí, nhà thơ được gọi là nhà tiên tri. Từ nhà tiên tri qua đến nhà tư tưởng, từ siêu nhiên qua thiên nhiên, nhà thơ bắt đầu chú trọng đến bản thân trong thời kỳ Lãng Mạn. Tiếp tục đọc

Nguyễn Mạnh Hà | Tiếp tục chết. Mỗi người một vẻ

Tiếp Tục Chết

Bố mẹ tôi (trong thâm tâm)
Muốn tôi ngồi im một chỗ
Thật an toàn trong tầm mắt của họ
Họ chắc chắn muốn che chở cho tôi
Đến hơi thở cuối cùng Tiếp tục đọc

Nguyễn Quốc Chánh | Nhà thơ

1
Mày là nhà thơ tổ chức có thẻ bài do đảng cấp
Mày mắc cỡ vì phải hô khẩu hiệu mà mày đếch tin
Mày lấp ló rồi làm bộ tự do như chẳng có
Mày chống gậy không phải vì cái chân què
Mày cà thọt vì cả hai chân tê liệt từ trong óc Tiếp tục đọc

Trần Nghi Hoàng | Mê trận và mê cung (trích tản văn Những Cơn Mưa Trên Mây)

Tranh, Huỳnh Lê Nhật Tấn

Tôi mê đọc từ nhỏ. Từ lúc biết ráp vần thành chữ, ráp chữ thành câu là tôi đã mê đọc. Chuyện này gia đình tôi ai cũng biết. Mà những bạn bè  của tôi cũng nhiều phen tán thán chuyện này. Bất cứ thứ gì có chữ là tôi đọc. Từ một tờ chương trình của rạp cine cho đến một bố cáo dán trên gốc cây ngoài phố. Và ngay cả những bảng hiệu hai bên đường đi. Tiếp tục đọc

Âu Thị Phục An | Hai mươi mét vuông

mọc lên từ tâm tưởng tôi là tháng ngày dụ hoặc
trôi theo dòng sông ẻo lả ong bướm dưới trời mưa
chàng là nỗi buồn mọc cánh từ khi bỏ đi
chàng đã làm tôi ngất ngư trong bàn tay khát Tiếp tục đọc

Hứa Hiếu | Cái mà gọi là

nếu bạn đọc để ý
những con chữ già nua chỉ quanh quẩn ở hiên thềm
xa lắm là bên kia đường, khu rừng đối diện
nơi có thể mường tượng ra một nhúm đất xa lơ lắc
nơi nào đó thường gọi là đất nước Tiếp tục đọc

Huỳnh Minh Lệ | Tạo hóa. Lãnh địa. Đêm ở Phù Mỹ

tạo hóa

tạo hóa – là điều chi không hiểu được
cho tới triệu triệu năm vẫn bù trừ
những gì ta thấy – cứ tưởng rằng là thực
nhưng thiệt ra tất cả chỉ là hư ! Tiếp tục đọc

Trần Nghi Hoàng | Nắng mưa cố thổ (trích tản văn Những Cơn Mưa Trên Mây)

Tranh, Huỳnh Lê Nhật Tấn

4. Nắng Mưa Cố Thổ

“Năm tháng trôi qua day dứt mãi đời ta
Nắng mưa miền cố thổ
Phong sương mấy độ qua đường phố
Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê”
(Sơn Nam, Hương Rừng Cà Mau) Tiếp tục đọc