Âu Thị Phục An | Hai mươi mét vuông

mọc lên từ tâm tưởng tôi là tháng ngày dụ hoặc
trôi theo dòng sông ẻo lả ong bướm dưới trời mưa
chàng là nỗi buồn mọc cánh từ khi bỏ đi
chàng đã làm tôi ngất ngư trong bàn tay khát

tháng ngày ôn dịch tạo ra một khoảng cách trống
tôi quên đi một xác thân đã cùng tôi lầm lỡ
tiếng con ve sầu gáy trên không gian đục
tôi e rằng mùa thu đã đến trên lũ lá rụng rơi
Ôi mùa thu bất hạnh

tôi vặn vẹo tôi về sự mong ngóng vô lý về phương diện tình dục
ngày tháng sung sướng bất thần ngưng lại
lũ bướm ong e dè trên những đóa hoa buổi trưa nắng rát
thế mà cũng qua những tháng ngày ôn dịch

trong căn phòng hai mươi mét vuông
tôi cách ly tôi với phố phường với thời gian mông lung sáng tối
thôi tôi hẹn chàng vào những tháng ngày tươi ngon nhé!

Tranh, Huỳnh Lê Nhật Tấn