Tiếp Tục Chết
Bố mẹ tôi (trong thâm tâm)
Muốn tôi ngồi im một chỗ
Thật an toàn trong tầm mắt của họ
Họ chắc chắn muốn che chở cho tôi
Đến hơi thở cuối cùng
Vì thế tôi phải đủ bé
Để vừa với vòng tay của họ
Ngắn dần theo tháng năm…
Bố mẹ tôi muốn tôi không làm gì cả
Hoặc lấp đầy thời gian bằng những việc
Mà họ từng làm được
Hoặc ít ra như tất cả mọi người xung quanh
Mà họ biết đều làm
Như thế thật là không công bằng
Cho những người sau này (biết đâu) muốn làm điều giống tôi…
Bố mẹ tôi già đi
Tôi cũng thế, có khi còn già nhanh hơn họ
Nhưng họ tưởng tôi vẫn trẻ thơ
Không có họ tôi sẽ bơ vơ
Dù rất có thể thực ra là ngược lại
Dù sao tôi cũng từng nằm trong họ
Và đến giờ vẫn là một phần nằm ngoài của họ
Nên tất nhiên (trong thâm tâm) họ mong muốn
Sẽ sống tiếp đời họ qua tôi
Thực ra tôi có sống kiểu gì thì cũng chính là họ đang sống
Tôi sống khác, họ sẽ được sống tiếp
Tôi sống giống họ khác nào làm họ tiếp tục chết.
10/12/2019
**
Mỗi Người Một Vẻ
Mỗi người một vẻ
Khác nhau rành rành
Trong những bức ảnh mới chụp
Nhưng khi xem những bức ảnh chụp hai mươi năm trở về trước
Của người khác
Tôi vẫn thấy ngờ ngợ
Như là của mình
Rồi 200 năm nữa, những bức ảnh chúng ta chụp hôm nay
Sẽ chỉ nhân danh chung chung cho những người của một thời lịch sử
Rồi 2000 năm nữa, cứ cho là những bức ảnh vẫn còn
Thì người ta sẽ la lên, ô lũ người Trái Đất kỳ quái kia rồi
Vì rút cuộc thì cũng chỉ Trái Đất là ở lại
Còn khi nào và có cơ để chúng ta đại diện cho Ngân Hà không
Tôi không chắc
Nhưng cũng có thể Ai Đó sẽ nhòm vào Kính Hiển Vi Đại Vũ Trụ
Và bảo à há, lũ virus biết đội vương miện kia rồi!
17/3/2020