Spencer Hupp | Điểm sách: Paper Bells của Phan Nhiên Hạo

Paper Bells là tuyển tập thơ mới của Phan Nhiên Hạo, do nhà thơ Mỹ Hai-Dang Phan dịch từ tiếng Việt sang tiếng Anh. Một vài bài trong tập này đã xuất hiện trong tác phẩm đầu tay của dịch giả năm 2019, Reenactments, một cuốn sách thông minh, giàu nhịp điệu, với những bài thơ nhân văn tinh tế. Đây là một câu thơ yêu thích của tôi từ bài “Saigon Notebook” của Hai-Dang Phan: “người chết yêu thích…/trái cây và hoa giả bằng nhựa./ Về mặt này, họ giống người sống.” Tiếp tục đọc

Trần Băng Khuê | Đẹp và buồn

[1]

…níu lấy tôi vào những ngày sáng và tối nhập nhoà không phân rõ ranh giới sống hay chết, tỉnh thức hay mộng ảo, đời thực hay giả dối, quá khứ hay hiện tại. Tương lai là một thứ mang nhiều hàm ẩn chất chứa bí mật hoặc đã phơi bày trần trụi hết rồi trong cái không khí xám lạnh buổi sớm ở phố thành mà tôi ngỡ như sương mù tinh khiết yên lành đến độ không còn dám hoài nghi gì thêm nữa về thế giới này. Tiếp tục đọc

Thái Hạo | Cung điện màu vàng. Hát. Lò mổ

Cung điện màu vàng

Tôi ngồi trong khu vườn đầy nắng sớm mai vàng ươm
Cung điện mùa hè
Cung điện của một vua chúa đã chết từ những thế kỉ xưa
chỉ còn lại màu vàng
chói gắt trên những bức tường mục mới sơn
Linh hồn của vị vua bị cột trên chiếc ngai Tiếp tục đọc

Ngu Yên | Thơ Trịnh Cung Trên Nước Mỹ

Tôi biết Trịnh Cung là nhà thơ trước khi biết ông là họa sĩ. Có lẽ, một số người giống tôi, lần đầu tiên gặp gỡ Trịnh Cung qua ca khúc “Cuối Cùng Cho Một Tình Yêu” của Trịnh Công Sơn, phổ thơ Trịnh Cung. Tiếp tục đọc

Quảng Tánh Trần Cầm | Thông tin cao tốc

cảm ơn cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư
cho tôi nhiều thông tin hơn tôi có thể ngốn

ước gì tôi có 72 giờ một ngày để kiểm chứng
đâu là fake news đâu là semi-fake news Tiếp tục đọc

Đinh Trường Chinh | Cái đầu con người

Minh họa, Nguyễn Thị Phương Trâm

Nguyễn Thị Phương Trâm dịch sang tiếng Anh

cái đầu con người
dường như vô tận
bạn có thể chôn cả một quê hương trong ấy
chôn cả một bờ biển
chôn những cánh rừng
những con sông
chôn cả những bạn bè Tiếp tục đọc

Nguyễn Quốc Chánh | Lý tính II

1.

Khi mày không phải người, không biết chùi đít bằng giấy mềm, đánh răng bằng kem thơm, mày là thịt.

Khi mày không phải người, không biết giong buồm ra khơi, cướp đất dựng hàng rào, mày là thịt. Tiếp tục đọc

Nguyên Yên | Cơn sốt #19

Minh họa, Đinh Trường Chinh

nửa khuya, lúc hai giờ rưỡi đêm
mọi tiếng động ngủ say
cơn sốt thức dậy
rủ theo những lưu lượng kỳ lạ

trong bóng tối căn phòng, tôi nằm nghe
tiếng cháy hừng hực của ngọn lửa vô hình bốc lên
tôi càng ra sức dập tắt
nó càng bùng phát Tiếp tục đọc

Phan Nhiên Hạo | Mùa hè 2020

Ngày mùa hè, ngoại ô, chiếc xe bán kem màu trắng đã trở lại,
tiếng chuông vang xa, gọi những đứa trẻ ra khỏi nhà.
Trong đô thị, đám đông phẫn nộ tràn cơn lũ
xói mòn nền móng những tòa nhà cũ kỹ khu Bronx
với cầu thang thoát hiểm bên ngoài, áp lực nước
làm vỡ kính những cửa hiệu hào nhoáng trên Fifth Avenue. Tiếp tục đọc

Khánh Trường | tiểu thuyết Bãi Sậy Chân Cầu (trích)

Minh họa, Khánh Trường

Chương I (phần 2)

Tình cảm của Loan với cặp song sinh ngày càng phát triển, tỷ lệ thuận với tháng năm trôi qua, hai anh em ngày nào còn nằm nôi, nay đã như hai mầm xanh không ngừng vươn cao. Hai Tú lớn nhanh, cùng cô chị làm thành cặp ba keo sơn, rất hiếm khi rời nhau. Sáng nay ăn sáng xong Loan nói với mẹ, Tiếp tục đọc

Trà Đóa | Những câu chuyện tình

Minh họa, Trịnh Cung

Lứa tuổi từ bốn mươi đến năm mươi là một khoảng thời gian dị kỳ trong đời người, đó là một đoạn tô đậm trên biểu đồ định mệnh hay một khúc quanh chuyển hướng trên cái parabol cuộc đời. Chẳng phải ngẫu nhiên mà Charles Bukowski luôn thấy mình 45 tuổi dù khi ông ấy đã bảy mươi hoặc lúc chỉ mới mười sáu.

Và chúng tôi đang là những kẻ như vậy. Tiếp tục đọc