Nguyễn Thị Phương Trâm dịch sang tiếng Anh
cái đầu con người
dường như vô tận
bạn có thể chôn cả một quê hương trong ấy
chôn cả một bờ biển
chôn những cánh rừng
những con sông
chôn cả những bạn bè
có đứa thật sự
xương đã tan dưới bờ biển ấy.
trí nhớ là
một nghĩa trang mênh mông
ký ức như cái hố không đáy
tôi đã thả vào đấy cả kho tàng thời gian
thứ thời gian cũ nát
muốn vất đi
tôi lại quăng vào chính cái đầu mình
và tôi đã sống trong
chính nghĩa trang tôi
đến khi
tất cả trôi vữa vào đất
chỉ còn mỗi
cái đầu rỗng tuếch
một nghĩa trang trí nhớ
hay cái hố đáy
mênh mông
tôi sẽ làm gì trong màu đen
của đêm
trong ánh sáng tự do
như những con đom đóm
đang vờn bay quanh mình?
**
The human mind
the human mind
seems infinite
you can bury an entire country in it
bury an entire sea
bury forests
rivers
bury friends
in truth for some them
their bones have dissolved in that sea.
the memory
a vast cemetery
recall a bottomless hole
i have thrown in it the entire treasure-trove of time
the old crumbling eras
to be discard
i have instead thrown them in my head
and i am surviving
inside my cemetery
until
all are degradation in soil
leaving
a vacant mind
a cemetery of recall
or a vast
hole
what will I do in the black
night
in the light of liberty
like fireflies
hovering?
Nguyễn Thị Phương Trâm translated from the Vietnamese