Trước khi mọi thứ trôi đi
Trong buổi chiều Độc Lập
miền đông bắc Mỹ
Tôi nằm dưới bầu trời ngập nắng
dưới những núi mây
đè xuống cát. >>>
Trước khi mọi thứ trôi đi
Trong buổi chiều Độc Lập
miền đông bắc Mỹ
Tôi nằm dưới bầu trời ngập nắng
dưới những núi mây
đè xuống cát. >>>
CHƯƠNG 29
Tôi nhận ra thế giới vật chất, nơi mà chúng ta lạc mất nhau, quá nhiều khổ đau và muộn phiền.
Linh chi Yêu dấu!
Tôi đã làm những bài thơ vì tình yêu của em. Tôi đã làm đủ nghề kiếm sống để đi tìm em. Tôi cũng đã bị dằn xé vì tôi hiểu cả hai thế giới. Tôi nhận ra thế giới vật chất, nơi mà chúng ta lạc mất nhau, quá nhiều khổ đau và muộn phiền. Em biết không? Ở đời này chuyện chết, sống là chuyện tương đối. Vì vậy, tôi tin vào sự phục sinh của Chúa Ki-Tô, người ta đóng đinh thể xác Ngài vào cây thánh giá, >>>
tôi nhớ đêm nhà kim
áo khoác treo một dấu hỏi
cô mặc chiếc váy nhỏ màu trắng với những chấm polka đỏ
cô là một khoảng cách, nhưng với tôi lúc này cô đang đứng trước mặt
tôi nhận ra lý do tại sao tôi đã ở đó >>>
7 giờ sáng là khoảng nắng đẹp nhất Sài Gòn dù 12 giờ đêm mới là lúc thành phố thành thật. Người ta ăn điểm tâm với sườn nướng trứng chiên cà phê pha sữa đặc hoặc đường. Bữa nào cũng là bữa miễn một ngày ba bữa miễn đất nước luôn giàu đẹp ba miền. >>>