mười giờ đêm tháng tám
mình tôi ngoài hiên tối
mặt bàn úa vàng ánh nến
khắc khoải ly rượu chát
chập chờn những chùm sao tâm thần
van Gogh thuở nào
những buốt đau
của vòm trời cuồng nộ ánh sáng
De sterrennacht và của tôi
trong vòng tay quạnh quẽ
nỗi ngàn năm
mười một giờ đêm tháng chín
nến thắp ngọn câm nín
lại một mình
ngoài hiên cùng ly rượu vang đỏ
long lanh những giọt lệ
tiễn biệt mùa hè
và bản đồng ca của ruộng bắp
xôn xao cùng gió mùa xa tắp
réo rắc khúc four seasons
vĩ cầm Vivaldi
mười hai giờ
đêm tháng mười gió lên
thổi tắt nến
tôi nhẫn nại ngồi chờ trăng lên
ly rượu cạn từ khi sương xuống
trên thịt da không còn
hơi ấm của bàn tay khao khát
giọng hát Patricia Kaas
entres dans la lumière
một giờ khuya tháng mười hai
chợt thức giấc
mình tôi ngoài hiên lạnh
nến tắt từ khi nào
tuyết phủ trắng vườn khuya
như giấy trắng chia lìa những dòng chữ
và ly rượu lạnh lẽo trong lòng tay tôi
còn nhen nhúm chút hơi ấm
một cánh dơi khiếm thính
lạc bầy nằm trăn trối
lời quá khứ sau cùng
của bầu trời khước từ
âm thanh tỏ tình Cat Stevens
lúc morning has broken
cũng như tôi từ đêm ấy
đã từ chối nghe lại
giai điệu Don McLean thầm thì
starry, starry night…
(09.2020)