đôi khi người đàn bà lại đem
những oan khiên ra phơi
sào tre.
nắng trưa rực sáng
từng mảnh nhấp nháy
trắng loá mộ hoang tập thể
thời nội chiến.
hồn ma rủ nhau về. lặng lẽ ngồi
ven sông ngó mông lung. chim chiều
khàn giọng bên kia ruộng nước còn
rỉ máu những thương tích.
đồng lúa chín chưa gặt xong.
những hạt gạo
vẫn thơm
vẫn trắng
nhưng có vị mặn của đất bùn
tức tưởi câm nín
trên gương mặt mùa màng
loang lổ hố bom và chông mìn phẫn nộ.
đêm rầm rì lời giải oan
những vong hồn chưa siêu thoát.
bãi thuỷ triều trăng cạn khát
dòng sông.
gió mệt nhoài. hai vai oằn nặng
những tai ương. văng vẳng
đâu đây tiếng nỉ non. có ai
trói lũ lượt sao đêm
và xô chúng xuống
trũng địa cầu sâu hoắm.
bóng tối lấp lại vội vã.
mồ hôi đất rịn đỏ bình minh.
05.2020