Nguyễn Tấn Cứ | Cách mạng

Trồi lên từ bùn
sáng lên từ bóng tối
thoát ra từ tù ngục
Cách mạng như tia chớp nổ ra từ giai cấp
Cách mạng như cô gái làng chơi biến thành chủ động
Như tên ma cô trong một đêm thành an ninh mật vụ Tiếp tục đọc

Nguyễn Tấn Cứ | Tác phẩm Tự Do Cho Sớm Mai

Tự Do Cho Sớm Mai, thơ Nguyễn Tấn Cứ. Nhà xuất bản Hoa Sen, Hoa Kỳ, 2019. Phát hành trên hệ thống Amazon.

Rồi sẽ ra sao ngày mai

Ngày mai rồi sẽ ra sao
Em thân yêu
Khi thế giới nầy khô cạn
Khi đất nước nầy xanh xao

Ngày mai rồi sẽ ra sao
Em thân yêu
Khi Tổ Quốc nầy héo rũ
Khi quê hương nầy quắt quay Tiếp tục đọc

Nguyễn Tấn Cứ – Thông cáo. Con chó và nỗi buồn của Hellen

Thông cáo
 

Anh đã có những buổi sáng
ngồi chờ những mênh mang mưa xám
Chờ trên tàn cây xanh kia vàng úa những nỗi buồn
Chờ cho quá khứ đi qua đi qua trên những con đường xa xa vắng >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Bùi Giáng, ngày tháng ngao du

Nhắc đến Thi sĩ Bùi Giáng người ta thường hay biết đến một gã trung niên sặc sỡ màu sắc xanh xanh vàng vàng đỏ đỏ với  đôi mắt sáng quắc sau đôi kính cận dày cộp. Khắp Sài Gòn Chợ Lớn người ta cũng thường thấy thi sĩ thoắt ẩn thoắt hiện như một kiếm khách có thân thủ phi phàm, với lối phục trang quái dị vá chằng vá đụp nhìn như đệ tử của Cái Bang trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung. Nhưng nếu ai có một chút thẩm mỹ nhứt định sẽ phải thán phục cho cách chọn màu sắc của thi sĩ vì nhìn kỹ sẽ thấy đây là một mảng màu hội họa sạch sẽ cực đẹp. Đây đúng là kiểu thời trang của Bùi Giáng, từ cái kính cho đến đôi giày rách, cái nón và cái bị, tạo thành một bức tranh kì lạ, nhìn giống một đạo sĩ thời Xuân Thu Chiến Quốc nhiều hơn là lối phục sức của loài người của thế kỉ hai mươi. Màu sắc ấy cũng thay đổi từng ngày khi người ta chợt bắt gặp Bùi Đại Ca đang múa may quay cuồng ở chợ Tân Định và chỉ một loáng sau đã thấy thi sĩ đang ngao du ở tận chợ Bà Chiểu. Ông đi như mây lang thang như gió, hết quận nầy đến quận khác, hết quán nầy đến quán kia. Cung cách ăn uống của Bùi Giáng thì phải nói là đặc biệt, vì nó khác thường đến nỗi tôi không thể không viết về con người có nhiều giai thoại nầy, và đây là một giai thoại mà tôi nghe kể và bất ngờ thấy được.

>>>

Nguyễn Tấn Cứ – Marguerite của H. Thơ từ một bài hát cũ

Marguerite của H.

 
Nắng vàng sương giăng những cơn mưa bay mù mù trong bóng tối
Anh có cả một kho lẫm xưa để gieo trồng cho mùa đang tới
Có con đường âm âm núi đồi thác ghềnh mênh mông như kỉ niệm
Có những cánh rừng tan hoang bạt dài như sông trôi tàn bạo >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Đừng vội bỏ tuổi thanh xuân. Kẻ lang thang trên con đường phủ nhận

Đừng vội bỏ tuổi thanh xuân
 

Đừng bước tới nếu không muốn bàn chân em phải mỏi
Cũng đừng xoay lưng nếu em không muốn muộn phiền
Đừng dừng lại nếu em không muốn đôi tay bị trói buộc
Đừng phân vân nếu em không muốn chết gục ở nơi nầy >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Cung Tích Biền ngày tháng phiêu bồng

Cung Tích Biền (Ảnh: Huỳnh Lê Nhật Tấn)

Những buổi chiều im vắng thường hay lọt thỏm giữa những tiếng ồn bất thường của ngày cùng tháng tận, nó làm cho người ta không thể ngồi >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Tháng tư mệt mỏi. Hai người đàn bà trong một thế giới

Tháng tư mệt mỏi

 
Ngột ngạt buồn buồn và tràn ngập hoang vu
không còn một chút sinh lực nào cho những ngày sắp tới
Những kỉ niệm hóa thạch những cơn mưa đã chết
… Những mối tình đang thoi thóp >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Những giấc mơ bị canh giữ

Chúng ta ngập sâu vào trong
lún sâu vào trong đám cỏ đen u tối
Bùng nhùng sùng sục ùng ục âm ấp những cơn điên dâm dấp
… Tràn ngập những môi hôn trong những tiêng kêu than đùng đục
Chúng ta tuyệt vọng gầm gừ như điên bởi những vết thương muối xát >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Giáng sinh. Sẽ làm gì trong một ngày nắng đẹp

Giáng sinh
 
 
Đừng chạm môi vào những ngày u ám
Hãy uống cạn nỗi buồn
Nuốt vào trong lòng mùa đông buốt giá
Những cái chết chỉ là khởi đầu
Giáng sinh cũng chỉ là khởi đầu >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Viết trong bệnh viện trung tâm Sài Gòn. Thế giới có rộng không

Viết trong bệnh viện trung tâm Sài Gòn
 
Hành lang bốc mùi xưa cũ
        Giường chiếu bốc mùi ly biệt
Những chiếc áo trắng xanh màu kí ức
        Những bóng ma trên tường
Những khuôn mặt formol >>>

Nguyễn Tấn Cứ – Nhà văn nghĩ gì, làm gì mùa hè này

Phan Nhiên Hạo: Chào anh Nguyễn Tấn Cứ. Mùa hè của anh thế nào, có gì vui, buồn, bận rộn việc gì?

Nguyễn Tấn Cứ: Mùa hè với tôi là những tháng ngày dài bận rộn với những cuộc chạy trốn, mùa hè là một khuôn mặt buồn buồn của người đàn bà bốn mươi khi thấy trên đầu mình đã bắt đầu nhuốm bạc, tôi nhìn thấy >>>