Lê Thừa Hải | Ghi ghép màu xám

Lê Thừa Hải, “Gray Game.” Chất liệu tổng hợp, 150 cm x 240 cm, 2020

Nhói lên bùn đất xám những tiếng ai oán lạnh lùng gặm nhấm tâm can lãng mạn, xô kéo nhau về gần hơn với cái dã thú thiên đường cụt ngủn lặng im, vọng lên vài điệu cười của những tên thắng cuộc, mảng màu nó trơ đi khi con người nhìn nhau thê lương. Một đêm mộng mị của kẻ hành khất lang thang từ nhiều xó xỉnh, nó nhận ra trong cái vũ trụ bao la này những dải tầng ánh sáng mà xương trắng mục rữa đôi khi cũng là hào quang, những cốc rượu huy hoàng rót trong huyệt mộ. Nó đi qua những dãy phố, mưa và bóng đèn đường lung linh, mấy khoảng gạch loang lỗ lem nhem, buổi tối dường như con người ta nhìn nhau hiền hơn, hấp dẫn hơn. Nó nghe như trong giấc mơ có tiếng suối chảy, bóng những bàn tay hom hem xây dựng những lâu đài bám víu vào cột bong bóng xà phòng, vài mái vòm vươn cao rưng rưng trong gió, lắt léo mà lấp lánh lung linh. Vài thứ lãng mạng vất vưởng, vài cái yêu thương nhá nhem tô điểm cho cái xứ sở khốn nạn. Trời khuya hơn, vẫn mưa, mấy phế tích hoang phế vẫn gồng mình trong những cơn ho của thời gian, lâu lâu lại thắp lên vài que nhang đượm mấy thứ nhớ nhung phù phiếm, thơ văn trần truồng úp vào những tán loạn tôn kính, kể lể ngại ngùng. Đôi khi nó cũng gặp người quen, lại túi bụi bên những thứ riêng chung chồng chất, mấy thứ tình cảm lộp độp như mấy cốc bia va vào nhau để đến lúc phải nôn tráo, xả hết cả vào những tương lai vĩ đại mơ hồ. Vài lỗ đá lô nhô trên đường như vài tiếng nấc đục ngầu làm chân nó tê đi, nó lại ú ớ, nhưng trong giấc mơ quờ quạng, nó không kéo mình ra được cái ngõ cụt nhầy nhụa đầy màu đó, chắc khi nó tỉnh dậy, nó thông minh hơn!

31.10.2020