sáng thứ bảy của khúc bánh mì xúc xích
sự hiền ngoan của cà phê đá trầm ngâm
ý thức không ngủ ngon
đời sống hé ra cho một đầu ngày khói hương
một bàn thờ quái đản của vĩnh biệt
cuộc ra đi cô độc của một linh hồn
núi lửa ngàn năm mở mắt
dòng dung nham rời khỏi giấc địa đàng
vỡ nát và nóng bỏng
những dòng sông trở màu
bầy cá bệnh tật
xác sống rời khỏi nơi trú ngụ của cơn thèm
đi vào bóng đêm hoang vu
người đàn bà khêu mãi những khúc sáng
trong một cái hòm trắng
với xâu chìa khóa bỏ quên bên ngoài…