Âu Thị Phục An | Cơn bão

lối đi qua rừng rậm
buộc phải chảy tràn
trên kẽ nứt của mùa giao phối

những con chim già nua
hót trên cành lá rục

xương sống oằn mình
trên những bàn chân lạ lẫm
bước của khổng lồ
dẫm trên ngày mới mọc

em đã không tìm thấy gì
ngoài cơn hưng phấn đã cũ
chiếc giường lên rêu
những mùa bão động tình ủ rũ

lũ thú vật ngu ngơ
nép vào mênh mông dã thú
phủ một lớp tro than
lên ngày rừng bất hạnh

những mảnh tình rụng
để chờ phút hợp hôn lần nữa
để cài lên sóng âm
độ run hoang dã . . .