Huỳnh Minh Lệ | Đoạn vĩ thanh

có lẽ lúc nào cũng phải thủ sẵn một cái khăn mu-soa ở trong túi
nhìn những con cá sấu no mồi
năm lim dim phơi nắng tận hưởng những khoái lạc mà chúng
vừa thưởng thức
những cánh đồng trong chiến tranh hay trong thanh bình
những hạt lúa thu hoạch xong cũng có dính máu
mồ hôi thì vô kể
bất giác khi ngang qua đất đai châu thổ
hay khỉ ho cò gáy bán sơn địa
lẫn trong mùi phân trâu bò và hương lúa chín
cũng tanh mùi máu
suốt chiều dài lịch sử
như người nhạc sĩ đã nói “vài ngàn năm đứng trên đất nghèo”
dù có “rướn mình vào tận cà mau” cũng không chạy khỏi
chắc có lời nguyền iểm bùa của những linh hồn
trong cuộc mở đất

18.09.2020