Cái Kén
tôi gọi ký ức tuổi thơ tôi
ngủ vùi
trong tấm chăn rêu xanh thẫm
ngôi nhà không số của thời gian
luôn khóa chặt cửa
những mảnh giẻ rách thời tinh nghịch
vẫn còn nguyên đó
vẫn thấm đẫm lem luốc màu mực học trò
một cái kén bám đủ lâu vào vách đất
chứa thật nhiều bí mật
về tuổi thơ chúng tôi
thời chân đất
thời ước mơ thật dung dị
nhưng nhiều đứa đã phơi thây lâu rồi
ngoài chiến trận
có đứa đến nay thịt xương
còn chưa thấy mang về
căn nhà ngát thơm mùi khói bếp ấu thơ
căn nhà
có những thiếu nữ
tươi như đóa trà mi
lúc vén vạt áo bước xuống thuyền hoa
nhưng chẳng bao lâu sau
đã chít khăn tang cô phụ
đã cạn khô suối lệ thanh tân
cái kén của tôi
có trời
có biển
có hỏa châu
có rào thép gai
có mùi bom đạn
có máu
có nước mắt
có khăn sô
có mồ côi
có thây người không lành lặn
và có cả những lời trối trăn…
**
Sự Chờ Đợi Đã Đủ Lâu
mỗi ngày
là một dòng trôi
luôn được chuẩn bị trước
và những exits đã được dự phòng
cho mọi người kịp thoát ra
khi ý nghĩ bị dồn nghẽn mạch
ngoài kia
tôi luôn thấy vô số người
vừa kịp bước qua chiêm bao
đã vội tìm ngay
cho mình một parking
tuồn ngay khỏi xe
như cần kíp phải được hít thở ngay
bên cạnh đó
vẫn còn có nhiều người khác
kịp dừng lại
bên một dòng sông luôn trầm mặc
nhẩn nha
đốt cho mình điếu thuốc
và kịp thả từng ý nghĩ đã trói buộc sẵn
xuống dòng trôi
sau khá nhiều ngày
tự giam mình quarantine
trong bốn bức tường
hình như
đời. chiêm bao. tháng ngày. tâm cảm.
ước mơ. chờ đợi. yêu nhớ. hơi thở.
buồn nản. hò hẹn. vốn lời. cầu nguyện
khước từ. ẩn giấu. che chắn. phụ bạc
rốt cuộc
đều thấy mình cần được trôi
và trôi thật nhanh
nhưng luôn với khẩu trang…
(08. 2020)