Thường Quán – Ca từ

Gởi đâu sương đêm dài nói được
tình khuya đường cây đứng nghiêng đầu
trên cổ thành trên tường vách bích chương đá bạc
tin ngày in ấn
lịch sử vai em
trong cổ họng tàu hầm chuyến cuối
trong tiếng hát ê a
Constantinople áo chữ clochard
lá lục trăng cầm bìa gió chướng

Gởi đâu
sương đêm dài mưa vừa lóng cặn
ghi chú gót giày đêm
đuôi mắt cũ
chốt đèn
căn phòng cuối cùng còn để trên dãy phố
đêm đầu hàng cửa sổ
bán xuân xanh

1.5.2000, avenued’italie