Nguyễn Đăng Thường dịch
Tui là một thằng con Mĩ.
Nếu một ngày nào đó chúng nó đem tui ra xử bắn vì “tội” làm kách mệnh thì tui muốn được ăn một cái hăm-buốc-gưa với khoai chiên, và uống một chai Coca, trước khi ra đi.
Các đô thị lớn thích hợp với tui.
Trang Thể Thao và mục Ngồi Lê Đôi Mách trên các nhựt báo, nghe đài và coi tivi màu, tui rất khoái các món này.
Và tui cũng ưa các cửa hàng bách hóa, các đại siêu thị, các phi cảng.
Tui yên bụng khi thấy quán Howard Johnson trên xa lộ, cả những hôm tui không thấy đói.
Tui mê điện ảnh Hollywood, kể luôn những phim xỉn nhứt.
Tui chỉ nói được một thứ tiếng, tiếng Mĩ.
Tui thích nhạc kích động.
Hồi nhỏ, tui sưu tầm ảnh các cầu thủ bóng chày và tui muốn trở thành một cầu thủ hàng thứ hai trong đội bóng Cincinnati Reds.
Năm lên mười sáu, cái xế đầu tiên, tui thi trượt bằng lái, than khóc suốt hai ngày liền trước khi chuẩn bị thi lại.
Tui được nhận vào một trong các trường muốn vào bạn phải qua một kì thi tuyển.
Tui ra trường đội sổ.
Người bạn của “quần chúng” được bầu chọn chính là tui đó.
Tui để tóc ngắn, rất ngắn, siêu ngắn.
Bắt Trẻ Đồng Xanh đã gây ấn tượng mạnh nơi tui.
Tui chưa từng bị mụn trứng cá.
Tui đã trở thành một phóng viên cừ khôi ít tuổi đời nhứt của tờ Post and Times Star của Cincinnati. “Này cậu nhỏ ơi, lão chủ nhơn bảo tui, trong tương lai mày sẽ là một anh nhà báo bảnh bao nhứt, cũng có thể là xuất sắc nhứt từ xưa tới nay ở Cincinnati này đó nghe.”
Tui đã ủng hộ ngài Adlai Stevenson hết mình.
Ba tui lái xe tải giao bánh mì. Về sau, ổng đã trở thành hội viên vĩnh viễn của Nghiệp đoàn xe giao bánh mì. Ổng luôn luôn nghĩ tốt về Jimmy Hoffa (tui cũng vậy mà). Ổng qua đời năm năm mươi hai tuổi vì trụy tim.
Mẹ tui đã học tới bực đại học. Bả biết chơi dương cầm. Qua đời vì bệnh ung thư, thọ được năm mươi mốt năm.
Tui đã trông coi thằng Gil em tui từ năm nó lên mười ba.
Tui thoát quân dịch nhờ đút lót.
Một năm ở Oberlin College, lãnh bằng đại học Cincinnati, kế đến tui bay qua Israel sống một năm rưởi, rồi trở về ghi tên vào đại học Berkeley.
Tui đã vứt bỏ hết.
Tui đã vứt bỏ dân da trắng và nước Mĩ.
Tui thích sống không bị ràng buộc.
Tui ưa đi mây về gió.
Đồ lớn, cà vạt, tui cũng vứt bỏ.
Tất cả cho kách mệnh.
Tui là một gã yippie!
Tui là đứa con mồ côi của nước Mĩ.
(Dịch theo bản tiếng Pháp “Un enfant de l’Amerike” trong tập Do It của nxb Seuil, Paris, 1973)