Âu Thị Phục An | Đánh dấu vĩnh hằng

màu mực pha loãng
dành cho chữ kí trên khung cửa phân ưu
mọi người khóc cho một hành trình đã dứt

những giọt nước mắt đã nhiều lần chảy quanh thân xác anh
từng kỷ niệm bứt phá thời gian
sự im lặng. sự im lặng

từ âm u tiếng vọng trôi về bứt rứt
tiếng kèn xối xuống ngày
anh kéo dài cơn nín thở

người ta sẽ ngẩng lên nhật nguyệt
chiếc bóng sẽ in hình vĩnh cửu
trong mái nhà anh

cuộc chia tay phẳng lặng…