Thái Hạo | Thơ tháng Tư

1. Nhạc Trời

Đêm ra đứng trên hồ
Nước dâng sóng sánh
Những đóa sen trắng căng như ngực trần dưới trăng
Thơm mùi tóc gội

Gục đầu lên áo đêm
Trăng tròn thổn thức
Nghe mùa hạ dồn dập nhịp thở
Nồng vị đất
Phập phồng cơn nắng trưa
Đợi mưa
Cồn cào

Đái vọt xuống hồ sâu
Trăng vỡ
Tiếng ếch rộ lên
Nhạc trời hổn hển
Ái ân rền trên nước

Đao Lợi một cõi mênh mông
Thu về trú xứ miền hồng trần ai
Vũ điệu thế gian
Ngổn ngang xương cành in vào trời
Cá quẫy loãng đêm
Trăng vờn bóng
Rã rời nước mây

2. Ước Mơ

Cơn mưa giông
Dập nát trời chiều trong tiếng sấm
Cồn cào giận dữ những ngày đốt cháy
Rạch trời sét cháy vằn trong mắt ướt
Long lanh khát thèm
Mơ một tận thế
Rũ bụi hồn ta
Thảo nguyên đắm trời
Thăm thẳm tiếng rền sư tử
Nối trời lộng và đất nâu lành
Chòng chành sương đi
Về miền chiều
Tịch nhiên
Huy hoàng

3. Mộng Đêm

Đêm nằm mơ tôi chết
Trong căn nhà đầy hoa hạc vĩ
Và trầm tím ướp hương
Sương khuya rớt giọt từ trăng lạnh
Về làm áo tang trên mình nhân gian
Nhạc trời và hoa ưu đàm
Lừng trong trời
Thơm tho

Tỉnh giấc
Nhìn mình
Chỉ nghe suối chảy cồn cào xua đêm

(Tây Lạc Viên – tháng 4/2020)