1.
mẹ dạy làm người
( ̶ ̶ giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha)
con vẫn chưa thông
( ̶ ̶ giữa đường thấy chuyện bất bình
cúi đầu ngoảnh mặt đi qua.)
2.
thuở mẹ chiêm bao thấy con sơ sinh hóa thân
làm con rồng nhỏ ngậm hột cau khô
thuở mẹ mắng yêu con thằng lười như quỉ
thuở mẹ đánh yêu con bằng ổ bánh mì baguette
thuở ấy. thuở nào.
3.
trong đêm dài bàng bạc
dọc ngang lấp lánh ngàn sao
không thấy mắt người
đi vội
về đâu?
4.
ngày lại ngày
khập khểnh lần mò
đếm từng bước trong mù sương vô tận
chưa ăn cháo lú
mà đã lẩn thẩn quên đời.
5.
mẹ mất
một ngày sau rằm tháng bảy
một đời lận đận ngược xuôi
tả tơi sau cơn đột quỵ
đấm ngực van trời.
thuở ấy. thuở nào.
**
Hiểm nghèo
tôi nghe trên môi em lời hoài vọng
giữa cõi quên và nhớ
trôi nổi theo dòng chảy xiết
ngược về ngày hôm qua
nhắm mắt buông tay lắng nghe
độc thoại xa xưa xanh um hoang dã
thở cực nhọc đuổi bắt chuyến xe đò cá mòi
cô nhỏ rao mía ghim
cậu nhỏ rao chim rô-ti nướng xiên xỏ lụi
hiểm nghèo đừng giơ tay ra ngoài
hiểm nghèo hiểm nghèo hiểm nghèo
luôn luôn cảnh giác
màu và mùi và âm vọng hỗn mang ẩn dụ
thời gian chết lặng ngưng đọng sau tiếng nổ
chát chúa dòn tan thô bạo
máu và thịt da và tiếng khóc và nước mắt
bàng hoàng vượt thoát từ màn hình loang lổ
hiểm nghèo hiểm nghèo hiểm nghèo
cảnh giác luôn luôn cảnh giác
tôi vẫn nhớ và vẫn thấy
con hình cái bóng ẩn nấp trong ngày hạ lung linh.