Thái Hạo | Cúc. Cầu Siêu

Cúc

Nhóm bếp trong sớm mai
Lửa bắt vào đám mây ẩm ướt
Người đi dưới trời
Lòng ướt sương
Khói bếp mù cả nhân gian

Lửa tàn trong mắt
Thổi bùng bông cúc nhỏ
đốt thời gian trên cánh mỏng
Đốt cháy những con đường hun hút không biết về đâu
Đốt mòn ngón tay trên phím lá răng cưa
Đốt mòn miền cát bỏng
Vàng vọt
Đốt hồn vạn thọ
Đốt lòng họa mi
Đốt những chiều vàng người về xây mộ

Cúc hãy nhen lên lửa tam muội vĩnh cửu
Đốt bạo tàn
Đốt rụi những chiếc gông
Cúc hãy nung chảy những xiềng xích ghỉ đen
Nung chảy những lời dối trá
Tro bụi

Cúc về vườn ta nuôi xanh ủ mộng
Men phấn vàng vương áo tình nhân
Cúc lay trời thu mây trắng
Lay hồn
gió dựng

An Nam

**

Cầu siêu

Mưa trong lòng phố đêm
Phương nam
Thổn thức ếch gọi đồng xưa
Lúa trắng
Cồn cào sương muối
Cua trốn dấu chân trâu
Nằm thở bọt
Làm nước
Mênh mông mắt ướt
gọi dựng miền khát cháy

Đồng xưa gầy
Nứt toác thế kỉ
Ngàn mảnh đất sét vặn mình
Cào cào đứng trên mộ đất
mắt đỏ rực trong chiều
đốt cháy bờ tre thánh gióng
Người gánh rơm đi vào mặt trời
Nghi ngút

Ếch gọi đêm mưa
Vỡ vào 21
Vỡ vào 45
75
Vỡ vào ngực tối
Cơn đột quỵ của thời đại
Co giật trên đốt chân cào cào
hoang mang
cơn giông chiều
Tay mẹ xé móng trên đồng khô

Ếch tụng kinh đêm
Điệp khúc đà la ni
Cầu siêu trong lòng thành phố