Thề độc là mình vừa suýt sặc khói đồng
Mà ngay trong phòng mình trên tuốt sâu lầu 3 chen chúc nhung nhúc giữa ngay trung tâm thành phố
Sao có thể?…
Nhưng đây mùi của rơm rạ khoai cà thân ngô đậu mục cháy ún ngụt khói giữa đất đồng thuần hậu đã nhiều đời cày ải
Thoáng ngái của hoang dại cỏ cây ủ chín nắng mưa, chút chua của phèn bọc trong nhiều lớp mặn nước mắt mồ hôi, chút nồng của phù sa còn tanh tao mùi máu xương tan tác
Mình chạy ngó quanh nhất định khói phải bốc lên từ đâu đó chứ
Dù không thể nào có ai đốt đồng giờ này ngay giữa phố và nhà phố cháy chỉ đặc khét chứ bao giờ tạo tác một thứ khói mùi rúng động kỳ vĩ như thế
Mình lật bật lầm bầm trong lúc chiếc máy đĩa rơi vào kiểu cà lăm quái đản chưa từng cứ tua đi tua lại Michael Bublé: “Another summer day… Has come and gone away… I just wanna go home… I’ve got to go home…” với những chữ Home cứ phồng dày bởi nhiều giọng hòa và thuỗn dài bởi echo bần bật giữa những oan hồn lỗ chỗ hố thủng
Không gian mênh mang vô hình khói đồng đánh đắm tất cả trong cay mắt hoài nhớ xa xăm bùi ngùi
Làm như với ai đất đai ruộng đồng cũng là nhà
Như thể ai cũng từ ấy núm ruột rứt ra rồi mãi mãi nối liền với điền thổ làng quê một dòng một khúc
Không gì có thể cắt lìa trấn tước bức cướp
Đó là những ngày các thể loại báo giấy báo mạng báo tiếng báo hình báo cô báo hại đều chỉ bận rộn tíu tít đưa duy nhất mỗi một tin:
Cả dải đất dài ngoằng con lãi từ phố thị đến nông thôn vùng trũng lũng cao đều mắc bệnh sùi sụt ho hen và thích rúc vào xó tối rấm rứt tự kỷ sau khi hít phải mùi khói đồng vô hình hết sức thình lình ám đặc không khí.
SG 5/2012