khi màn đêm buông xuống
hạnh ngộ ly kỳ bắt đầu
khi đôi bàn tay dan díu
em ở đâu, Thu, Thu em
hương hoa nào ngan ngát
giục giã lần tìm khóe em
môi nào đâu làn môi ngây ngất
chàng dần dà trói buộc vào đêm
để hơi thở chìm, Thu, Thu ơi
khi màn đêm buông xuống
hé cánh nhung êm ép tới
giết đi, ấn, ép, mù khơi
chàng lại lần tìm Thu, chút nữa
chút nữa, dấn, thêm sâu nhau
họa chăng có còn hơi thở
gầm vang âm âm ngàn sau
vấp đỉnh, té, rít thét
lạc cung mê, sập, lăn quay thơ.
bốn bề chân tay ngúc ngắc
em, em, Thu ơi, chàng mơ.