Người rủ nhau ra biển sáng năm ấy
trưa năm ấy
chiều năm ấy
rồi, đêm năm ấy
Mặt trời bị nhốt dưới chân bức tường đỏ >>>
Trịnh Sơn
Trịnh Sơn – Về một đứa con của Hoài Thanh
Phải nói rằng : Nàng rất đẹp. Đẹp rực rỡ. Nhất là đôi mắt to tròn hun hút muốn thâu tóm cả thế giới về phía mình. Và làn da, trắng như tuyết. Cứ ngỡ nàng vừa chui ra từ cái vú một con bò sữa sau một thời gian ấp ủ đủ mệt. >>>
Trịnh Sơn – Có những cơn mưa không nhà
Viết khi đọc “Châu Thổ” của Nguyễn Quang Thiều
Chưa giọt nào màu xanh
Lá đã ngủ sau giờ tan ca giao phiên gió lại cho những ngã tư đèn đỏ
Tím mòng mọng đợt mồng tơi khóc nắng khét tóc cò con san sẻ mùa đông cùng bầy sẻ nâu nghèo nàn >>>
Trịnh Sơn – Gặp nàng Vọng Phu ở Bãi Lữ
anh không nghĩ em vẫn ngồi nơi ấy
ngược mặt trời hai mươi năm
những bông hoa nở tím bầm trên nhánh ngày không xương
những chín trái úng vào đời uyên ương >>>
Trịnh Sơn – Buông tha
Đêm bây giờ là một cái hố
Càng lấp càng sâu
Chúng ta đào thêm vài cái hố nữa
Mẹ cạn sữa
Quê hương mục rữa >>>