Phạm Mạnh Hiên – Tấm gương vụt hiện

                                                             tặng ttth.
như muối tinh lọc
vệt trắng vũng xám xuống mưa khát
người là màn gương tro than

ta đi quanh thế giới không bóng hình
tiếng nói như vết xước
thắt lại trên bờ vai em
run rẩy chẻ đôi nghi lễ màu lưu lạc

ta nếm dưỡng chất thời tiết giấc mơ
nhận ra cơn ngã đen lằn nước
nơi bắt đầu khuôn mặt gần nhất
cầm lấy đêm im lìm
cầm lấy ngày đổ trôi ánh sáng
em vụt hiện

ký ức sống không hoàn hảo
rắc lên ngọn nến tối
ngày mai đâu còn phép mầu vô hình
ngôn ngữ biến mất xuyên qua đất
kẻ lữ là gió đợi sương mù xô lệch
bao lâu ta quên đường ranh trong mớ tinh vân đá
xâu chuỗi cầu vồng

15-11-2011