trong hốc tối vòm mắt thiêu
những đóm lửa thì thầm lời úng thủy (TNH)
Em biết chăng, mùa thu đã xuống dòng. Không. Marc Chagall (1) không chết, mà Chagall chỉ xuống dòng. Từ dòng đời phiêu hưởng Chagall đã bước qua dòng diễm mộng vô nhiên. Đám tang ông – đúng hơn là trong buổi tiễn đưa Chagall bước qua dòng diễm mộng vô nhiên thì phố trời cây cỏ xám xanh, chỉ còn một chút màu vàng trong đáy mắt con gà trống bên kia khung cửa nhà của Bella (2). Quan tài Chagall đặt giữa phố với hai hàng nến màu ngũ sắc trên nắp quan. Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng
Trần Nghi Hoàng | Những nốt nhạc rời Bob Dylan trên đường phố San Jose (trích Những Kí Ức Mất Tích)
San Jose, California, 1980
Gã bụi đời mặc áo choàng đen mà Đăng Lạt, họa sĩ bạn tôi đã có lần vẽ lại bằng trí nhớ. Gã đẹp như một thiền sư. Dharma Bums. Những Thế Gian Pháp hay là những Thiền Sư Giang Hồ? Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Trầm tư đường phố (trích Những Ký Ức Mất Tích)
Mùa đông chừng như còn lưu luyến gì đây, không chịu ra đi để nhường trái đất này lại cho mùa xuân. Ngày tháng xuân sắp hết mà mùa đông vẫn chưa tàn.
Mùa đông nghịch ngợm đi về bằng những cơn lạnh trái mùa. Mùa đông làm buổi sáng cuộn lại trong chăn, lắng nghe âm thanh của im lặng bình minh. Cơn lạnh xuyên qua cửa kính và cơn lạnh phảng phất trong căn phòng nhỏ. Cơn lạnh chui vào chăn thì thầm cùng hạnh phúc thong dong. Hạnh phúc thong dong bị con nắng xanh tươi, ranh mãnh làm dụi mắt choàng dậy như bước vào cơn mộng du. Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Thời biểu chủ nhật
buổi sáng:
7 giờ
thức dậy trong cơn ngủ
đánh răng nỗi buồn
rửa mặt niềm hân hoan Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Mê trận và mê cung (trích tản văn Những Cơn Mưa Trên Mây)
Tôi mê đọc từ nhỏ. Từ lúc biết ráp vần thành chữ, ráp chữ thành câu là tôi đã mê đọc. Chuyện này gia đình tôi ai cũng biết. Mà những bạn bè của tôi cũng nhiều phen tán thán chuyện này. Bất cứ thứ gì có chữ là tôi đọc. Từ một tờ chương trình của rạp cine cho đến một bố cáo dán trên gốc cây ngoài phố. Và ngay cả những bảng hiệu hai bên đường đi. Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Nắng mưa cố thổ (trích tản văn Những Cơn Mưa Trên Mây)
4. Nắng Mưa Cố Thổ
“Năm tháng trôi qua day dứt mãi đời ta
Nắng mưa miền cố thổ
Phong sương mấy độ qua đường phố
Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê”
(Sơn Nam, Hương Rừng Cà Mau) Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Mùi ổi dại (trích tản văn Những Cơn Mưa Trên Mây)
Bạch vân thiên tải không du du
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
(Nghìn năm mây bạc ngẩn ngơ vương
Quê cũ chiều tà xa mất hướng
Trên sông khói sóng gợi sầu thương)
Nguyên bài thơ “Hoàng Hạc Lâu” của Thôi Hiệu dài 8 câu (bát cú) tôi chỉ cần giữ lại ba câu cho cuộc đời luân lạc. Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Niệm hương ngày giỗ má (trích tản văn Những Cơn Mưa Trên Mây)
Hai. Gió bụi mịt mờ
Thiên địa phong trần
Hồng nhan đa truân
Du du bỉ thương hề
Thùy tạo nhân
Cổ bề thanh động Tràng An nguyệt
Phong hỏa ảnh chiếu Cam Tuyền vân
Cửu trùng ánh kiếm khởi dương tịch Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Chỗ Hội An
Cơn mưa dầm đã bỏ đi từ lúc nào chẳng biết
Hội An chiều trở mình đêm An Hội
Con trăng cô lâu chết dật dờ trên sông Hoài
Xác trôi trôi giữa những chiếc thuyền giấy và những đốm lửa phập phồng
Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Hà Nội cổ tích
còn ủ trong những khoảng tối trên những vòm cao
bao nhiêu cành chín cây mọng trái
có những giấc mơ vươn dài ra khỏi những cửa sổ
vươn dài vươn dài như những cánh tay
những cánh tay mù lòa đang dò tìm một thế giới khác Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Sách mới: Phê Bình Parabole. Yêu nước mình: trọng tội ở đất nước chỉ có thơ một vần: Việt Nam
Sách mới: Phê Bình Parabole của Trần Nghi Hoàng
Mười lăm năm trước, cuốn Phê Bình và Phê Bình Các Nhà Phê Bình của tác giả Trần Nghi Hoàng đã nằm trong list để in. Nhưng vì chưa đủ cơ duyên nên bản thảo đã nằm trong kho cho tới hôm nay. Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | Em Sàigòn ngại nắng e mưa
em,
Sàigòn giờ điệu đà còn hơn trước
em đi xe đạp cong tay che dù
em đi xe “coupe”
thẳng tay che dù
những cánh tay mang “găng” dài tận khuỷu Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng | trường ca Nhật Ký Thời Gian (trích)
Mười Bốn
Cơn mưa bào mòn đá núi
Những vựng mây thất tung
Cơn mưa kéo dài Portland Seattle
Vượt Thái Bình Dương đại định Sơn Chà
Ở bến cảng Tiên Sa có tiếng đàn bầu khúc khắc điệu Jazz
Như như bất động hai bàn tay Đức Quán Thế Âm chắp lại hình búp sen
trên triền núi Tiếp tục đọc
Trần Nghi Hoàng – Nhà văn nghĩ gì, làm gì mùa hè này
Phan Nhiên Hạo: Chào anh Trần Nghi Hoàng. Đời sống của anh ở Hội An hiện nay thế nào? Anh làm công việc gì để sống? Anh đang viết gì?
Trần Nghi Hoàng: Khá êm đềm. Sáng dậy pha trà rồi ngồi vào bàn làm việc với cái computer. Hôm nào trời đẹp, >>>
Trần Nghi Hoàng – Thi sĩ. Bài hát cho những con chuồn chuồn
Thi sĩ
tôi đứng một chân trên mặt đất đọc tuyên ngôn cho loài người về tính thù hận, ghen tương, đố kị vân vân. bè lũ thiên nhiên vang dậy vỗ tay reo. những lời ca ngợi từ đất đá cỏ cây sông núi biển trời dành cho tôi không diễn dịch được bằng ngôn ngữ con người >>>