Gốc cây trứng cá ngoài hè phố, tầm bốn giờ chiều.
Nắng chỉ còn vàng rực ở dãy phố bên kia. Dãy bên này đã chìm trong bóng rợp.
Đầu tiên là ả Thắm với hai tay hai chiếc ghế nhựa xách theo từ nhà. >>>
Gốc cây trứng cá ngoài hè phố, tầm bốn giờ chiều.
Nắng chỉ còn vàng rực ở dãy phố bên kia. Dãy bên này đã chìm trong bóng rợp.
Đầu tiên là ả Thắm với hai tay hai chiếc ghế nhựa xách theo từ nhà. >>>
Con tắc kè. Con tắc kè núp sau chum nước. Con tắc kè may mắn của lão. Con tắc kè chưa bao giờ lão nhìn thấy mặt. Sáng nay nó lại về.
Những tiếng kêu cuối cùng của nó nhỏ dần, tắt lịm. Lão cũng từ từ thoát ra khỏi giấc ngủ ngắn và nông. Giấc ngủ đến vào lúc tảng sáng, sau gần một đêm quần nhau với những câu thơ bất trị. Những câu thơ cố tình trêu ngươi lão, chợt hiện >>>
Hình như hắn có một cái khối u ở trong bụng. Chính xác là ở bên trong sườn trái. Một lần nằm trên ghế bố đọc báo, hắn trở mình và bỗng thấy chỗ ấy hơi nhói lên. Rồi ngâm ngẩm đau. Bụng đầy đầy, chương chướng. Hắn bỏ tờ báo xuống, lấy mấy ngón tay nắn nắn nhẹ. Không có gì lạ. >>>
Tặng Ch., để biết chặng đường từ T đến S.
Ông Cầm xếp xong bộ quần áo cuối cùng vào túi xách thì gã xuất hiện:
– Đi thật à?
Gã hỏi, nửa ngần ngại nửa chia sẻ.
Ông Cầm cúi xuống, kéo xoẹt cái fermeture rồi nhanh chóng khoác túi lên vai. Ông biết phút ấy ông không lờ gã đi là ông thua, là không bao giờ có thể bước chân ra khỏi cửa. >>>