Thận Nhiên – Con rùa bò ngang mặt đất (ch. 15)

(Tiếp theo chương 13 – 14)

15.

Ngoài những nhu cầu sinh hoạt cần thiết như thực phẩm, chỗ ngụ, và những phương tiện sinh hoạt ra, thì con người còn là một sinh vật sống bằng hi vọng. Thực phẩm cho đời sống tinh thần của họ là hi vọng. Ngày nay, hi vọng được tính bằng ký và phân phối cho con người >>>

Thận Nhiên – Con rùa bò ngang mặt đất (ch. 13 – 14)

(Tiếp theo chương 10 – 12)

 13.

Đêm qua người ta dựng vội bốn cái sân khấu ngoài trời ở bốn góc phố rồi cho mở loa to hết cỡ những bài hát ca ngợi nửa thế kỷ chiến tranh đã qua, họ làm thế với chủ ý dùng tiếng loa làm phân tâm và át đi tiếng hô của những người biểu tình. >>>

Thận Nhiên – Con rùa bò ngang mặt đất (ch. 10 – 12)

(Tiếp theo chương 8 – 9)

10.

Mực nước chỉ còn chừng 1.5 mét ở nơi sâu nhất, nơi cạn nhất thì chỉ chừng nửa thước. Mùi tanh tưởi của thứ nước tù đọng lưu cửu làm ta không thở được. Thi thoảng ta phải lừ đừ trồi lên hớp vài ngụm không khí. Lớp da già cỗi của ta tróc ra làm thành vô số vết lở lói, tươm máu mủ. >>>

Thận Nhiên – Con rùa bò ngang mặt đất (ch. 6 – 7)

(Tiếp theo chương 3 – 5)

6.

Con người có khả năng sờ chạm vào những cơn ác mộng không? Có lẽ không.

Còn ta thì có. Khi ác mộng không chỉ xuất hiện trong giấc ngủ rồi mất đi khi thức giấc, mà trở thành một thực tại đơn điệu, kéo dài lùng nhùng, dai dẳng, thì mi sẽ không những có thể sờ chạm vào nó thôi, mà còn sống trong nó, sống với nó một cách vô vọng. >>>

Bruce Coville – Tôi, đến từ trái đất

Thận Nhiên dịch

Thật là không dễ sống chút nào khi bạn là kẻ duy nhất trong lớp học không có sáu cánh tay và thêm một con mắt nằm ngay giữa trán. Nhưng đó là tình cảnh của tôi kể từ khi cha tôi mang tôi đến xứ Kwarkis này. >>>