Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (5)

Những bức hình không chụp

Ngoài thuốc trị tiêu chảy, món quan trọng nhất trong hành lý của tôi chính là máy chụp hình. Tuy chưa đến tuổi phải chống gậy, tôi không còn tin tưởng ở trí nhớ đầy ắp, chật cứng như một chuyến xe đò về miền lục tỉnh. Ở Biên Hòa, mỗi khi bước ra ngoài đường tôi thường khoác cái máy Canon Rebel trên vai. Máy dễ sử dụng, nhờ đó tôi cũng bấm được mười bốn cuộn phim trong gần hai tuần lễ. Đó là trung bình một cuộn phim hai mươi bốn tấm cho mỗi ngày, tổng cộng ba trăm ba mươi sáu bức hình. Tuy từng dùng máy từ ngày mới đến Mỹ, tôi chưa bao giờ bấm phim nhiều lần như ở Việt Nam. >>>

Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (4)

Lên xe về Biên Hòa

Chuyện lạ đầu tiên mà tôi chứng kiến là chiếc xe minivan có thể chứa hết mọi người và vùn vụt chạy về Biên Hòa một cách ngon lành. Vợ chồng anh Năm và hai đứa con ở lại Sài Gòn, trong khi tất cả những người khác đều dồn lên xe. Vợ chồng tôi và con Bé Cù được mọi người dành cho hàng ghế đầu đằng sau lưng tài xế. Những người khác chen nhau ở hai hàng ghế phía sau chúng tôi, trong khi anh Chín và anh Bảy ngồi phía trên với tài xế và Minh Hải ngồi bên cạnh tôi. >>>

Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (3)

Những ngày về Biên Hòa

Như một cơn mưa nhẹ giữa mùa hè nắng cháy tại California, vợ chồng tôi bỗng quyết định về Việt Nam. Đúng hơn là về Biên Hòa, về sông Đồng Nai quê hương của vợ tôi. Hơn hai năm trước đây, chúng tôi cứ chần chừ, nửa muốn về, nửa muốn quên đi cho qua hết một mùa hè ngắn ngủi. Thế rồi vài tháng sau đó cha vợ tôi qua đời, khiến cho tôi rất ân hận kể từ đó cho đến nay. >>>

Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (2)

Đêm pháo Stockton

 Đây là một câu chuyện mà tôi không biết phải bắt đầu như thế nào. Bạn có thể tưởng tượng tôi đang kiếm sống bằng nghề viết tin, và người ta đang trả tiền để cho tôi có thể viết văn mỗi ngày. Viết xong thì có người đọc trên làn sóng phát thanh. Tôi viết nhiều hơn là tôi nói. (Điều này chắc chắn đúng. Ở sở làm, mỗi ngày tôi nói nhiều lắm là khoảng mười chữ “Ừ”, “À” và thỉnh thoảng “Ờ” lấy lệ. Tôi thường gật đầu, lắc đầu hoặc chỉ mỉm cười mà thôi). Vậy mà ngay lúc này tôi thật sự chưa biết phải bắt đầu viết câu chuyện sau đây như thế nào. Viết không được mà nói cũng không ra. >>>

Hoàng Mai Đạt – Giữa Hai Miền Mưa Nắng (1)

 

Hoàng Mai Đạt
Hoàng Mai Đạt

Hoàng Mai Đạt là tạng nhà văn có tài nhưng không múa may, viết hay nhưng không làm dáng. Hoàng Mai Đạt cũng là nhà văn tôi cảm thấy gần gũi ở hai khía cạnh: tuổi thơ tan vỡ vì chiến tranh, và những vấn nạn của người nhập cư giữa hai nền văn hoá. >>>