Phan Nhiên Hạo: Chào các chị Đỗ Hoàng Diệu, nguyễn hương, Thuận, và anh Hồ Đình Nghiêm. Cảm ơn các anh chị đã nhận lời tham gia bàn tròn văn xuôi. Tôi mong đây là nơi các anh chị có thể thảo luận một cách cởi mở những vấn đề mà các anh chị quan tâm, trong tư cách những người viết văn xuôi chuyên nghiệp. >>>
Hồ Đình Nghiêm
Hồ Đình Nghiêm – Tắt tiếng những hạn kỳ
Thứ bảy là ngày litviet đưa bài lên (nếu có). Thứ hai báo đài khan hiếm loan tin trời vào xuân nhớ vặn tới một giờ đồng hồ sắp lạc hậu.
Tuyết rơi ẩm mốc gò đống đêm thứ ba, trở chứng như người đàn bà mất kinh nguyệt da bụng trắng nhão lạnh cảm, đồng không mông quạnh. >>>
Hồ Đình Nghiêm – Nhà văn nghĩ gì, làm gì mùa hè này
Phan Nhiên Hạo: Chào anh Hồ Đình Nghiêm. Cuộc sống của anh mùa hè này ở Montréal có gì vui, buồn, đang bận rộn chuyện gì?
Hồ Đình Nghiêm: Chào bạn Phan Nhiên Hạo. Ở Montréal, mùa hè đang bước tới cuối đường. >>>
Hồ Đình Nghiêm – Niềm riêng
“Three may keep a secret, if two of them are dead”, Benjamin Franklin.
1.
Hội Cao niên mở cửa sáu trên bảy. Cách chợ ba trăm mét, xa chùa gần hai cây số và thân cận láng giềng với trung tâm thẩm mỹ hớt tóc nhuộm sấy- chuyên trị làm nail. Giống như tên gọi, căn phòng rộng mười mét vuông ấy chứa đựng những vật dụng già tuổi. Bàn ghế không đồng dạng. Cái gỗ cái nhựa, cái đen đúa cái màu mè. Có tủ đựng sách với hàng chữ lớn dán trên vách: “Coi tại chỗ, cấm mang đi”. >>>
Phan Nhiên Hạo phỏng vấn Hồ Đình Nghiêm
Hồ Đình Nghiêm sinh năm 1957 tại Huế. Học xong Cao đẳng Mỹ thuật năm 1978. Làm thuyền nhân năm 1980. Viết truyện ngắn đầu tay ở trại tị nạn Kowloon, Hong Kong. Định cư ở Montréal, Canada từ 1981. Đã xuất bản bốn tập truyện:
-Nguyệt Thực (Văn Nghệ, California 1988)
-Tờ Mộng Rách Rồi (Tân thư-Thời văn, California 1991)
-Vầng Trăng Nội Thành (Văn Mới, California 1997)
-Mùi Hương Trên Đồi (Văn Mới, California 2005) Tiếp tục đọc
Hồ Đình Nghiêm – Lập xuân
Gióng quê làng Xơ, gia phả ba đời đều làm quan to, cơ ngơi tuy không đồ sộ nhưng tiếng tăm vang dội một vùng. Gióng lớn lên gặp lúc vận nước rối ren, binh đao loan lạc trổi cùng khắp, lòng nguội lạnh chán ngán chuyện công danh, lơ là và xa lánh việc đèn sách. Gia đình thấy thế không cho đó là chuyện buồn. Cha Gióng lập ngôn: Dòng sông có đoạn trong đoạn đục, giòng họ này vinh hiển đến ngang ta đã là mừng, còn đòi chi hơn! Để giải tỏa nỗi thắc mắc trong lòng mẹ Gióng, đêm khuya ông thì thầm bên chăn gối: Bạn ta có người am tường thuật tướng số, >>>
Hồ Đình Nghiêm – Rắn
Khi hắn tới, Lài bận tiếp khách. Hắn ngồi ngoài cửa ngó sang đám bụi mù. Họ đang phá nốt những gì còn lại. Trong xóm đồn đãi, tương lai đống gạch đá ấy sẽ hiện lên bề thế một cái khách sạn ba sao. Công nhân xây cất đang cố sức làm vượt chỉ tiêu, hoàn thành hợp đồng trước mùa mưa. Hắn mường tượng ra một hình khối đứng án ở ngã tư. Như vậy, sự tăm tối ở đây sẽ phải tối tăm thêm. Nắng không tài nào đi sâu, liếm bóng chiều tà trên những mái tôn xiêu đổ. >>>