Âu Thị Phục An | Ngã xuống

Minh họa, Trịnh Cung

Sao tiềm thức cứ cợt đùa ta
Nhắm mắt lại biển như đổ về ngàn con sóng

Biển một thời hoang mang như giấc xưa hang động
Người lom khom che khố dấu hoang sơ

Xây vụng về lần đó những ước mơ
Mà hờn dỗi cách nhau nghìn nghìn hải lý Tiếp tục đọc

Âu Thị Phục An – Gió

Dạo nầy tôi thấy mình hơi lạ, vô tâm và chểnh mảng với mọi thứ quanh mình, ngủ tới 10 giờ sáng như một cô công chúa nhỏ được cưng chìu. Tôi ghét tiếng tích tắc của đồng hồ và tôi đã tháo pin ra. Tôi uống sữa trong tủ lạnh hoặc là một thứ nước giải khát >>>