Hà Duy Phương – Giặt ủi

Ra chợ mua đồ nhân
tiện hỏi thăm chị tạp
hóa chỗ giặt ủi bình
dân. Chị bán rau bên

cạnh vô cớ liếc nhìn tôi hằn
học:
“Bình dân bình dân. Vậy cũng bày
đặt
ở nhà mà giặt…” “Là

sao?” tôi giật mình
tôi ngẩn ngơ tự
hỏi.
Giận lắm nhưng cười
buồn
tôi quay đi thầm
nghĩ:

“Chị như tôi đi làm xa ở trọ, nhà
trọ không có sân phơi? Và hơn hết là
là chị cũng có tiền là
là tiền tiền chị có?… Là

chị chẳng có tiền để đi gửi giặt ủi như tôi”