những đứa trẻ chân đất chơi đá lon
trong con hẻm ngoằn ngoèo
không có mi
những đứa trẻ áo vá bán cà rem cây
năm cắc một cây
bị nổ bình thủy
những đứa trẻ mất dạy liệng cứt người
vào tiệm chạp phô của chú chệt có hai mụ vợ
để trả thù một chuyện gì đó
những đứa trẻ đó khi rời bỏ tuổi nhỏ
sẽ đăng lính ngụy
hay làm thuê cho các hãng thầu mỹ
một đứa lấy vợ
làm nghề gánh nước mướn
với vợ
một đứa làm công cho nha công chánh
trèo cây tỉa cành
bị té lọi chưn nhưng không được tiền bồi thường
còn mi sao mi chẳng nhớ nhung gì cả
những chuyện mi đã làm trong suốt cái mùa hè
đầu thập niên 50 chưa đỏ lửa của năm đó
ê đừng gọi nắng
cứ để mặt trời lười biếng ngủ yên trọn giấc trưa
chim chóc trong công viên cùng rủ nhau im lặng
chiều tím cũng chẳng buồn mưa
cứ ngồi trơ và cứ để miệng há
cứ đứng thẳng và cứ đưa mặt ngữa
mụ phụ thủy trong thơ Rimbaud sẽ vác bị tới nhà
gọi cửa đòi lửa