Nguyễn Đăng Thường dịch
Máy móc đã bỏ đi, và cùng đi với chúng là những người thợ
điều khiển
Chỉ còn một cái ghế lưng cao cố vươn lên như một chiếc ngai vàng
Trong khoảng không gian vắng vẻ đó.
Nằm dưới đất tôi ráng tìm cách thoải mái nhất
Để qua một đêm dài ít chợp mắt và nhiều suy tư.
Một cái lồng chim mắc vào cái ống dẫn hơi.
Trong lồng tôi có để một trái táo và một con dao nhỏ.
Tôi trải báo trên sàn khắp chung quanh tôi,
Để dễ bề phóng chạy nếu có tiếng động sột soạt.
Chẳng khác gì tiếng rít của ngòi bút
Sự im lặng của đêm đang viết lên các trang nhật ký.
Nhiều chuyện lạ lùng khác cũng đã xảy ra.
Một hôm, một người đàn bà trèo lên cái ghế
Để vói lấy quả táo trong lồng.
Từ dưới đất tôi ngó người đàn bà nhón gót bước đi,
Bàn tay người đẹp vỗ cánh như chim bay trong lồng.
Những hôm khác, mặt trời xuyên qua các khung kính bụi bậm
Tìm cách xem giờ. Nhưng không có đồng hồ,
Mà chỉ có con dao trong lồng lấp lánh ánh gương soi,
Và cái ghế ở cái góc xa xôi,
Nơi ngày xưa từng có một kẻ ngồi trực diện bức tường gạch.
(Dịch từ nguyên tác tiếng Anh “Factory” trong The Book of Gods and Devils. Charles Sinmic. Harcourt Brace Jovanovich, 1990)