Thứ bảy là ngày litviet đưa bài lên (nếu có). Thứ hai báo đài khan hiếm loan tin trời vào xuân nhớ vặn tới một giờ đồng hồ sắp lạc hậu.
Tuyết rơi ẩm mốc gò đống đêm thứ ba, trở chứng như người đàn bà mất kinh nguyệt da bụng trắng nhão lạnh cảm, đồng không mông quạnh.
Métro kháu ó hư hỏng kỹ thuật hôm thứ tư, người nước lạ gọi: trở ngại sự cố gây ùn tắc, chỗ làm văn minh đương đại thiếu đôi kẻ cà nhắc chân bước. Sorry, sorry.
Thứ năm lãnh lương bèo nhèo tấm ngân phiếu có bốn năm mục bị khấu trừ, bảo hiểm nhân mạng tiền già dược phẩm thất nghiệp loạn xạ linh tinh.
Gió lạnh chiều thứ sáu đi nhầm đường ngại ngần phơi trên từng cây số, hỏi gã da đen vụt hiện có thoáng rap trôi trong hẻm tối: vui lòng chỉ đâu là nơi người ta thi vào quốc tịch? Hai chữ vàng cám ơn Thank you Merci chẳng đủ trọng lượng san bằng dị biệt. Hey man, một thông tin chả hề là miễn phí, you know? Gã xòe năm ngón u nần giọng điệu thành thật lên bổng xuống trầm nhiều nhạc tính với tất cả vẻ bặm trợn đi lệch vai cà giựt bước gây nhiễu sự. Nạm tiền xu hứng tay trái và tay phải đón điếu thuốc có thể làm hại sức khỏe bạn. Chúc ngày tốt lành mate. Túi quần nhẹ như thân xiêu lạc đứa không nhà.
Đèn vàng thức trắng đêm với bàn phím trăn trở dưới màn hình xanh mét. Thứ bảy: “ngày mì nóng mới ra lò”, co rúm những mẫu tự ưa phân giải đôi điều cháy xém. Hey dude, những con chữ này không hề miễn phí, nó tốn kém khi có mặt dẫu nó chào đời ở góc nhà thương thí. Đại khái thế, cám ơn lòng hảo tâm.
Chiều tàn canh anh, bình minh em nhú mọc. Giọng không ngái ngủ em khẳng định Montréal thiên đường hạ giới, chỗ em hả… khỏi dông dài nó tải đầy trên các báo mạng chẳng dựng tường. Hạn kì sống của đời người có khi chả kéo dài đúng tuần đâu. Nhận hai triệu anh gửi thú thật chẳng biết mua chi. Hôm qua bị phạt hai trăm ngàn vì đội mũ bảo hiểm giả, đồ hàng nhái. Có thằng chém người rồ ga chạy đầu trần chả có ai hỏi han, hoàn toàn vi phạm tới mọi điều luật bay tóc trán. Máu chảy cùng xăng dễ phát hỏa suốt con đường gây án nực nội. TV nhà ai chong phim Hàn có lồng tiếng, giọng Hà-lội: Ta không vào địa ngục thì ai vào. Thôi, tắt skype, bái bai chôn sống bóng em ngàn dặm luôn nhiễu sóng, đẹp hóa xấu. Gian dối cũng chừng mực nào đấy thôi!
Khoan khoan ngồi đó chớ đi. Lời tâm sự cuối dốc lòng thốt thưa. Biết không anh ngày phụ nữ qua, chẳng có lấy xu đui, nào được ai ngó ngàng, người ta rao hồng nhan đa truân, em là đóa sen sắp hôi tanh mùi bùn. Mẹ rượt!
Chủ nhật trời hoen rỉ chút nắng, chuông giáo đường Côte des neiges thong thả rơi ban trưa. Lạy Chúa, con hứa kì lương tới con gửi về thành phố mang tên người ba trăm đô. Đù mẹ sao tui chật vật quá, người ơi!
Mây không có mà bay tả tơi ngang đầu lạnh. Bầu trời trống hoác, rợn cảm! Thiên đường hạ giới sao ngộ vậy hở em?