Trần Phương Kỳ – Nhảy/Trèo

Lại có thể vượt qua bên kia lần nữa
Từng giới hạn
Có lúc nhảy có lúc trèo

Ngày muốn gởi về chân trời lá
Để có lúc nằm nhìn mây trôi
Rời đất khát những mũi chông ken dày đáy huyệt

Cái vô hạn là mênh mông giới hạn
Lại vượt qua
Có khi nhảy có khi trèo