Tôi nghe radio kỷ niệm
ngày ba ngàn người bốc hơi một buổi sáng,
New York, New York (Frank Sinatra đã đi rồi).
Tôi nhớ lúc xảy ra chuyện đó tôi đang ở Sài Gòn,
trong quán rượu mù khói và thịt tẩm nước hoa.
(Tôi là Việt Kiều ăn chơi trên quê hương Việt Cộng).
Xứ xở nhiệt đới này hẳn quý vị từng nghe nói,
những năm chiến tranh nhiều người mất mạng,
nhiều người mất nhân tính. Nơi từng xảy ra vụ thảm sát Mậu Thân,
khoảng sáu ngàn người bị làm thịt
chỉ trong mấy ngày Tết cổ truyền.
Bữa tiệc linh đình của quỷ,
ngày nay những kẻ chiến thắng đã dọn xong,
chỉ còn vương vãi chút nhớt dãi
và vài bia mộ lờ mờ
gượng đứng trong bụi gai ký ức.
Không nước,
không tên,
không hoa,
không sự thật.
Những cái chết vô ích hơn phân bón.
Chuyện nghe có vẻ khó tin
cho những cái đầu cân bằng của quý vị.
Nhưng đối với chúng tôi, một dân tộc nở ra từ trứng,
mọi thứ đều chỉ là huyền thoại,
kể cả máu tươi.
Thích bài này:
Thích Đang tải...
Related