Trịnh Cung – Và thơ cũng khánh tận

Có một Thằng
Để làm được một bài thơ
Hắn cắt một miếng thịt mình
Ăn để tự hứng
Không phải nhờ vào mình Chúa
Không phải cậy vào máu Thầy

Bắt đầu từ những chỗ không mấy hệ trọng
Bài thơ được đăng báo
Hắn quá sướng
Cắt tiếp
Ăn cuồng điên
Miếng thịt cắt càng lớn
Bài thơ càng hay hơn
Những chỗ cắt càng độc
Bài thơ khó đỡ hơn

Và tất nhiên
Khi làm được nhiều thơ
Hắn không còn thịt
Chỉ còn lại cái đầu, bộ xương và
Con cặc xìu

Một super last supper
Cho hắn bài thơ cuối cùng
Cực đã
Kịp trước cái thở hắt

 
Sài Gòn, 24.02.2012

Minh họa: Trịnh Cung