Trần Phương Kỳ – Đêm lời

đêm trao lời lời
ngón tay bấm vào đất đêm nẩy chồi
trên cành xuân kia cánh chim gió vẫy mùa
thơ dại lời nụ xanh vui đất

hàng hàng mây muôn thuở soi bóng người
bàn tay chạm mây chạm
trôi sâu chạm cành xuân mở đáy đêm

đêm bao dung
đêm nhẫn nại dạy ta lời khởi thủy