nguyễn man nhiên – một ghi chú bên lề

tôi có một căn phòng
với ổ khóa trên cửa
tôi có một quá khứ
bị xóa sổ, trống rỗng và hoen rỉ
tôi có một số phận
khỏe mạnh như tấn thảm kịch

tài sản của tôi
các phế liệu từ cuộc sống người khác
niềm tin của tôi
một định nghĩa lỏng lẻo
nghệ thuật của tôi
mê sảng như một sợi dây thừng
tình yêu của tôi
cảm giác được sống lại từ cái chết

tôi là ai, có thể
những gã đàn ông nhai kẹo cao su
hút thuốc bên ngoài cửa ra vào bệnh viện
những người đàn bà trong mũ và áo khoác, vội vàng
như không còn thời gian
mất hút ở cuối các hành lang màu xám

tôi là ai, có thể
một vẻ đẹp bị lãng quên
một sự thật bị che khuất
một cuộc đấu tay đôi
một trò đùa lạc hậu
những mảnh đời ăn sương trở về lúc bình minh
trong màu xanh lá cây mệt mỏi
những kiếp người vô vị
thở rít như tín hiệu tàu chìm

ngày qua đi
tấm khăn choàng của sương mù
phủ lên tôi
với các từ bí mật
nhưng trong cái nhìn hoài nghi của bạn, nơi mà thế giới đã đi vào
tôi là ai, có thể…