chân dung mùa đông
tôi vẽ chân dung tôi
một cánh cửa khép hờ ngáp vặt
mái nhà của ngôi đền cũ
nơi cánh buồm giặt nghỉ ngơi
tiếp giáp với dòng sông, lau sậy và cỏ dại
giữa bóng tối bức tường gạch nhìn chằm chằm vào bạn
một khuôn mặt đông lạnh giống như bầu trời không đáy
bầy đom đóm xung quanh ngọn lửa mới nhen nhúm
sương giá lúc bình minh
tôi vẽ chân dung tôi
những suy nghĩ bí mật không màu
bị cháy nắng và u ác tính
những ảo giác về một cuộc sống cá nhân
xóa bỏ các đường phác thảo
một trang web băng giá
không phải xuất trình
sự riêng tư khốc liệt
tôi sẽ đứng run rẩy trong cái lạnh
cơn thịnh nộ lấp lánh bầu trời đêm nhiệt đới
màu xanh của biển pha trộn với đường chân trời
trên thân thể em chưa ráo nước
sóng liếm thủy triều đưa chúng ta ra
đến một bờ bến khác
tôi vẽ chân dung tôi
đôi mắt màu xám lạnh
tình yêu của một chiếc thuyền gỉ mòn
thất lạc từ bến cảng
chợt ghi
giữa các tòa nhà lớn
tôi ngồi như một con bọ cánh cứng
dưới những đám mây bằng nhựa
bên trong màn hình ngớ ngẩn vô nghĩa
bóng của con chim sẻ
viết nguệch ngoạc lên không khí
gián chạy trên sàn nhà bếp
bệnh dịch đã đóng cửa
và đi vào văn học
tôi vất vào thùng rác
cuốn tự truyện của người khác
nghệ thuật bao giờ cũng là một lối đi riêng
đơn độc