Ghada Chafi’I | Bashir Shalash | Yousouf Abou Loz – Thơ Palestine hôm nay (3)

Chân Phương dịch
 

Ghada Chafi’I – Đến với mi ngày đơn độc
 
 
Đơn độc,
Đến với mi ngày đơn độc
Qua cửa sổ
Mi chỉ mở cho nó thấy
Sự im lặng của tủ áo
(ở đó còn mớ di thể của mi canh chừng
vũng máu đặc quánh trên nền gạch)
Mi chẳng màng đứng dậy đón mặt trời
Ngóng đợi mi suốt buổi sáng
Nơi ngưỡng cửa
Ngày bỏ đi sau đó
Ánh sáng của nó tỏa ra
Rồi nhạt mờ dần trong sương khói
Giống như đám bạn thân phai nhòa nơi bao lơn trái tim
Khi ngày cất tiếng gọi giữa các đường dây quấn quít cô đơn của nó.

Đơn độc
Mùa đông xa đã đến với mi
Để ném trên mi vài cụm mây
Dọn thay cho tấm chăn
Hoặc cái giường nghênh tiếp cơn run
Trong các tứ chi rời rã

Đơn độc
Qua cửa sổ đến với mi ngày đơn độc
Mà không nghe tiếng hát hay nhịp máu nào
Gào la trong gân mạch
Mà cận kề chẳng có một bàn tay thiếp ngủ đưa lên
Giữa trắng xóa mênh mông.

(Le jour est venu seul à toi, tr. 93 )
 
 
 
Yousouf Abou Loz – Chuyện trò
 
 
Chúng tôi nói về các thứ cây mình trồng quanh các ngôi nhà
Về lũ trẻ con sẽ thụ sinh trong tương lai
Về mớ cờ phướn dựng trồng trên những triền xanh cỏ
Về các cuốn sách từng đọc hoặc loại nhạc để nghe về đêm
Cho cây cối chất đầy mọi giống chim trái đất
Đến thăm các căn phòng mình ở. Trong quán cà phê
Hai kẻ xa lạ tình cờ gặp nhau
Chúng tôi thật hạnh phúc
Với câu chuyện
Về những dự định to tát
Trên đầu không có vòm trời để ẩn nấp
Cũng chẳng có căn phòng
Làm chốn náu thân…

(Conversations, tr. 81)
 
 
 
Bashir  Shalash – Lãng quên không có anh em
 
 
Lãng quên không có anh em để mà phách lối, chẳng có con cái để đưa ra chợ chơi.
Chúng tôi là anh em và con cái hiếu thảo của lãng quên. Chúng tôi cho nó nhiều hơn
những gì nó đòi hỏi và mở cửa nhà chúng tôi đón nó. Chúng tôi nhớ nhung khi nó vắng
mặt và căm ghét nó nếu nó nấn ná quá lâu. Chúng tôi là mẹ cha và gia đình của nó; săn
sóc nó lúc ốm đau, trông nom nó cho đến khi lành bệnh và nâng đỡ nó lúc nó chực ngã.
Nhưng một mình chúng tôi, với những bàn tay đói, những bàn tay ra dấu hiệu và trao
tình thương, chúng tôi đập vào lồng ngực bị chẻ phân của mình khi ở giữa đường chúng tôi không còn nhớ ra tên tuổi.

(L’oubli n’a pas de frères, tr.207)

 
(Dịch từ bản dịch tiếng Pháp của Antoine Jockey: Le Poème Palestinien Contemporain, Ed. Le Taillis Pré, Belgique, 2008)