Chân Phương dịch
Zakaria Mohammed – Cây
Trên vùng đất gập ghềnh
Một thân cây nghĩ về mưa
Giống nó, một ngày kia tôi cũng dừng chân trên vùng đất gập ghềnh
Và nghĩ ngợi về các ánh chớp tháng mười một cùng tiếng sấm
Điều ấy xảy ra
trước khi
những lá thư thất lạc biệt tăm
và ý nghĩa bị bôi xóa
Bây giờ
Nón đội lên đầu
Bầu nước bên hông
Tôi đi qua bên cạnh nó và tự nhủ:
Lại thêm một gốc cây ngu ngốc đứng chờ mưa
(Arbre, tr. 181)
Jihad Hudayb – Bắc thang lên mỏm đá cao
Chiến tranh đã đóng lại các cửa nhà;
Người chết vẫn tiếp tục gõ.
Trút hơi thở cuối với họ là những khao khát
bị mấy tháp canh lường gạt
trong khi trên cát khô trái tim họ sủa như chó
Chiến tranh đã kết thúc
Nhưng những kẻ bước ra từ các tấm gương của nó
Lại nhìn thấy chiến tranh
Tiến từng bước lừa bịp về mớ mục tiêu
Trong gió bụi nổi trôi
(Échelle vers un rocher élevé, tr. 145)
Yousouf Abou Loz – Mi không còn quán nhậu trên bãi biển
Sau khoảng thời gian nào đó,
Sau ba mươi tuổi,
Sau một chuyến đi xa
Sau nửa mùa trăng
Sau hai năm hoặc hai vợ,
Sau hai cốc rượu chẳng cụng với ai trong ngôi nhà cha mẹ.
Sau một tuổi đời vô nghĩa trải qua.
Sau mọi thua bại của bọn mình
Sau nỗi thất vọng về đường đời, về các bài thơ,
Về đám đàn bà kiên cường và mái ấm ước mơ.
Sau cuộc ra đi của những bạn thân về định mệnh…
Người thì tuẫn nạn,
Kẻ lập gia đình, đứa thì chìm trong tội lỗi.
Rồi tay đẹp mã nhất trong cả bọn
Biến mất để một mình tái chiếm Cordoba.
Sau hòn đá này
Mi không còn quán nhậu trên bãi biển,
Để ngồi viết các bi khúc với tụng ca
Mi chẳng còn chốn lưu đày nào khác
Ngoài tổ quốc.
(Tu n’as plus de taverne sur la plage, tr. 83)
(Dịch từ bản dịch tiếng Pháp của Antoine Jockey: Le Poème Palestinien Contemporain, Ed. Le Taillis Pré, Belgique, 2008)