“Tai nghe súng nổ cái đùng
Tàu Tây đã lại Vũng Thùng hôm qua”
(ca dao)
gã thợ chài đã trở về nhà với cô gái rơi vào mẻ lưới
cô gái nằm trần truồng
trong tờ quảng cáo trôi ra cửa sông
cô gái nằm dài như một con đường
cho mắt người không ngừng dằn xóc
trên núi đồi và suối khe
phía đông thành phố chỉ còn đủ chỗ
trải một chiếc chiếu bên hiên nhà chung cư
rượu chờ đã được pha từ cồn khô
vài con cá đối nước lợ
vừa đủ cho đám bạn nhậu rỗi việc ngồi chờ
chỉ mỗi cơn xuất huyết dạ dày
là còn nguyên vẹn màu đỏ như những lá cờ
góc bếp buồn hiu
người đàn bà lặng thầm toan tính
làm sao đủ tiền mua lại ngôi nhà của chính mình
con ốc bò trên Bãi Rạng đã thành đặc sản
đêm trôi qua đám thanh niên
với mỗi một giấc mơ vào đảng và đi làm cán bộ
đám gái mai phục chờ cuối năm Việt Kiều về nước
đám trung bình biết thân biết phận
đi làm nhà máy nhựa cho Đài Loan kiếm ba cọc ba đồng
Vũng Thùng vẫn cứ vui
với những ông già trong quán karaoke hát cười hí hố
đốt cháy những đồng bạc bán đất cuối cùng
không biết có ngày nào nghe súng bắn cái đùng
pháo hoa hay giặc lại vào Vũng Thùng
câu chuyện của 153 năm trước