
1.
tôi rất dễ thương và rất khó thương
hy vọng phần dễ đông hơn phần khó
tôi không thương tôi
cho nên tôi không làm thơ tình
tôi không ghét tôi
nhưng địa ngục là
những kẻ khác
cho nên tôi muốn tránh cảnh địa ngục
cho họ hàng bà con chòm xóm
dù thân nhân của tôi bây giờ chỉ là
đám cháu chắc đông đúc ở hải ngoại
2.
tôi còn nhớ đại khái
lời của một ký giả
viết trên tờ l’express
vào cuối thập niên 60
“trẻ mà chọn sống
cô độc
là một án mạng
già mà chen vào đời sống của kẻ khác
là một thảm họa”
độc giả dù có ái hay có ố tôi
hy vọng cán cân sẽ không quá nghiêng ngã