Phan Thị Lan Phương – Việt vị

Năm 54, ông nội tao tập kết ra Bắc, bà nội tao tái giá
Bỏ ba tao thành kẻ mồ côi.
Năm 75, ông nội tao về một vợ một con
Hai bên, hai gia đình, ba tao ở giữa.
Đứng giữa cha mẹ, giữa hai miền đất nước
Ba tao việt vị.

Với chính nghĩa chống Mỹ
Bà con tao đem gạo nuôi quân
Năm 75 mới ngớ người ra
Hàng triệu người bị đuổi khỏi Sài Gòn, bị dồn ra biển.
Năm 75, hàng triệu kẻ việt vị.

Tao sinh sau 75
Đến trường và được nhồi sọ
“Theo cánh buồm theo mãi đến nơi xa
Sẽ có cây có cửa có nhà
Vẫn là đất nước của ta.”[*]
2007 mới lòi ra
Hoàng Sa đã là của Tàu năm thứ 33
Hàng triệu đứa như tao việt vị.

Suốt mấy năm nay
Ngư dân cũng như tao
Tin ngư trường Hoàng Sa–Trường Sa là của mình
Lại ra khơi
Bị bắt cóc, tống tiền, đánh đập, gửi xác về quê.
Ngư dân miền Trung của tao
Mỗi giọt nước mắm đổi bằng mồ hôi và máu
Đang không biết mình nằm ở thế việt vị.

Năm nay chúng tao xuống đường
Đứa bị quăng lên xe
Đứa bị chơi kung-fu trước nhà thờ Đức Bà
Đứa bị đạp vào mặt, đứa bị kéo lê
Chỉ để đòi Hoàng Sa–Trường Sa.
Làm sao tao tránh nghĩ xa
Rằng có lẽ chúng tao cũng đang việt vị

Tao biết, rồi sẽ có quả phạt gián tiếp từ vị trí việt vị
Đến lúc đó
Hàng rào chúng bay không đủ sức mà đỡ.
Tao đợi chờ
Cú sút thủng lưới
A ha ha.


Chú thích:

[*]  Thơ Hoàng Trung Thông, “Những Cánh Buồm”